Tân Di

29


Vô thức nghe rồi bình luận.

“Đi đi, gia đình này biến thái!”

“Ôm mèo của tôi thật chặt.”

“Vậy Tân Di đại sư thực sự đúng, nhưng đó không phải lỗi của nó tự chuốt lấy sao?”

Cá đầu béo giận dữ nhìn tôi chằm chằm, hồi lâu không nói nên lời.

Cô ta tỉnh táo lại, chuẩn bị thoát khỏi kết nối.

“Cô nói bậy, cô vu khống chúng tôi, tôi không xem nữa.”

“Cô trả lại quà tôi vừa tặng lại cho tôi.”

Tôi không quan tâm: “Được.”

“Dù sao tôi cũng không phải là người c.h.ế.t sớm.”

Cá đầu béo: “Cô nói cái gì?”

Tôi chỉ sau lưng cô ta: “Nói thật với cô, con trai cô không phải bị quỷ ám, mà là nó đang gặp rắc rối với linh miêu.”

“Hiện tại linh miêu đang chiếm hữu nó, nếu cô không nhanh chóng đuổi nó đi thfi con trai cô chỉ sống nhiều nhất chỉ còn 1 tháng.”

Cá đầu béo toàn thân run rẩy, quay đầu lại nhìn đứa con trai có vẻ kỳ lạ, lại nhìn tôi.

Một lúc sau, cô ta ngã xuống đất.

“Đại sư, xin hãy cứu nó.”

“Trói nó lại, dùng gạo nếp bịt miệng nó lại.”

Tôi vừa nói, Cá đầu béo ghi chép lại.

“Cô tốt nhất nên mượn năm con ch.ó đen nữa,”

“Linh miêu dù sao cũng là mèo, bản tính sợ chó, năm con ch.ó đen ít nhiều gì cũng trấn áp được.”

Cá đầu béo lo lắng: “Có cách nào trực tiếp duổi thứ ma quỷ đó ra khỏi người con trai tôi không?”

Tôi liếc nhìn cô ta: “Không có.”

“Linh miêu không giống quỷ bình thường, nó là một loại linh hồn có khí tức, muốn đuổi linh miêu ra khỏi cơ thể, chỉ có thể nó tự nguyện đi ra.”

“Cho nên, trong khoảng thời gian tiếp theo, cô phải trả giá cho những tội lỗi cô đã làm.”

Cá đầu béo ngơ ngác nhìn tôi: “Trả giá như thế nào?”

“Hãy chôn cất những con mèo đã c.h.ế.t một các đàng hoàng, cố gắng cứu giúp những con mèo hoang khác, làm nhiều việc tốt.”

“Điều tôi nói rất dễn làm, quan trọng là cô có thành tâm hay không.”

Cô ta gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Cá đầu béo ngơ ngác ngắt kết nối.

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp thảo luận về nó

“Để họ đi dễ dàng vậy sao? Qúa rẻ đối vơi họ rồi.”

“Người đó một chút lịch sự cũng không có, nhìn mặt cô ta liền không thoải mái.”

“Cả mẹ cả con đều có đức như nhau.”

Tôi quan sát bình luận, góc dưới bên trái màn hình đột nhiên xuất hiện một thông báo của hệ thống.

Khi tôi nhấp vào xem, tôi không nhịn nổi cười.

“Tân Di đại sư cười gì vậy?”

“Có chuyện tốt sao?”

Tôi lắc đầu giải thích: “ Cá đầu béo vừa rồi đã nộp đơn lên phòng phát sóng trực tiếp đòi trả lai quà tặng, còn báo cáo phòng phát sóng của tôi đang làm đa cấp.”

“Chết tiệt! Loại người này ở đâu vậy?”

“Tức c.h.ế.t tôi rồi, cô ta thật xấu tính.”

“Đại sư đã giúp cô ấy xua đuổi tà ma.”

Tôi trấn an: “Yên tâm, đại than nhà họ không đi được.”

“Điều quan trọng nhất của chuộc lỗi là sự chân thành, nếu họ suy nghĩ quá nhiều sẽ phản tác dụng.”

Cư dân mạng hỏi:

“Vậy cuối cùng sẽ như thế nào?”

Tôi mặt không biểu cảm: “Nhà không yên, gà bay chó nhảy, nhẹ nhàng như vậy thôi.”

“Nếu lại làm điều ác thêm lần nữa, có khả năng sẽ có một thảm họa đẫm máu.”

“Thật là đáng đời.”

“Tự nhiên lại bị loại người này cướp đi cơ hội đoán mệnh của Tân Di đại sư, tôi hận.”

“Đại sư, đoán thêm một lần nữa đi.”

Tôi nhìn thời gian, bây giờ đã là 11 giờ rồi.

Hơn nữa còn đi nhà máy bỏ hoang một vòng, bây giờ thật sự rất mệt.

Tôi giơ tay lên và ngáp.

“Hôm nay đến đây thôi, hẹn gặp lại vào ngày mai.”

Lúc này ở bên trong một tiểu khu phía đông.

Giang Phương vừa chải tóc cho con trai vừa chửi: “Đại sư vô dụng đó nhìn là biết là nói bậy.”

“Còn nói cái gì mà linh miêu! Con trai tôi lợi hợi như vậy, tất cả chó mèo đều vậy quanh.”

“May mắn là tôi đủ thông minh để không bị cô ta lừa, quà cũng lấy được trả lại.”

Cậu bé vặn vẹo, chạy khỏi người Giang Phương, nó đứng bằng bốn chân, chạy đến bên tủ lạnh.

Dùng tay nắm lấy tay nắm của tủ lạnh.

Giang Phương đi tới sờ đầu nó: “Con trai ngoan, cá hôm nay con đã ăn rồi, ngày mai lại ăn tiếp nha.”

Cậu bé nhe hàm răng ra kêu lên một tiếng đầy đe dọa.

Giang Phương vẫn vô thức sờ đầu nó.

Giây tiếp theo, cậu bé nhảy lên và ném Giang Phương xuống đất.

Móng tay sắc nhọn của nó vào vào mặt Giang Phương.

Mặt cô ta lập tức đầy máu.

Giang Phương sợ hãi đứng dậy, cố gắng an ủi nó, nhưng nó chẳng giúp được gì.

Thấy cậu bé ngày cành nóng tính, cô ta hoảng sợ trốn trong phòng, khóa cửa lại.

Cánh cửa bị đập rất mạnh.

Giang Phương bật máy tính và tìm kiếm phòng phát sóng trực tiếp vơi đôi tay run rẩy.

Không dễ dàng gì mới có thể tìm được phòng phát sóng của “Huyền Thanh Quan – Tân Di.”

Nhưng khi bấm vào xem.

Chỉ có một vài nhân vật lớn treo ở đó.

“Chủ phòng đã ngừng phát sóng, lần sau nhớ đến sớm nhé~~”

Cô ta vô tình làm vỡ ly nước bên cạnh.

Âm thanh đó lại kích thích cậu bé bện ngoài cửa.

Tiếng cào trên cửa khiến Giang Phương đau đầu.

Đêm nay chắc chắn sẽ là một đêm không ngủ……………..


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.