Ta là Thái tử phi tương lai. Ta ghét Thái tử, Thái tử cũng ghét ta. Bi kịch này bắt nguồn từ ba ngày trước.
Hoàng thượng muốn ta gả cho Thái tử, hủy hoại tất cả những gì dịu dàng của ta.
Vốn dĩ, ta sẽ gả cho tiểu hầu gia có tám múi bụng và biết lắc hông.
Còn Thái tử vốn dĩ sẽ lấy Liễu Thúy Thúy tinh thông cầm kỳ thi họa.
Nhưng vì một cuộc biến loạn trong cung, phụ thân ta may mắn trở thành công thần lớn.
Trong buổi yến tiệc cung đình, để khen thưởng phụ thân ta, Hoàng thượng dứt khoát gả ta cho Thái tử, còn mỹ miều gọi là thanh mai trúc mã, trời sinh một cặp.
Trong những năm ta làm con tin ở trong cung, Thái tử chó má kia là kẻ bắt nạt ta nhiều nhất.
Ta sững người, vội vàng nhìn phụ thân ta.
Phụ thân ta rất biết cách phối hợp, đập bàn đứng dậy: “Hoàng thượng, người ép duyên ép hôn, người khiến thần cảm thấy ghê tởm!”
Hoàng thượng vẫn bình thản: “Sau khi thành hôn, chức quan của ái khanh cũng nên được thăng lên một bậc.”
Phụ thân ta không chút do dự: “Không sai, tiểu nữ và Thái tử quả là một đôi trời sinh, trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.”
Ta: “…”
Hoàng thượng nhìn ta: “Nhi nữ nhà họ Thẩm, đây là phụ thân của con…”
Ta không chút do dự: “Bá phụ ạ.”
Hoàng thượng: “?”
Cuối cùng hôn ước cũng đã được định đoạt.
Ngày Thái tử đến cầu hôn, trời quang mây tạnh, không một gợn mây.
Hắn dẫn theo người hầu, khiêng một trăm rương vàng, chen chúc vào nhà ta.
Theo lời phụ thân ta nói, chỉ cần ta từ chối số vàng này, hôn ước này sẽ coi như hủy bỏ.
Giờ phút này, ta nhìn một trăm rương vàng với ánh mắt luyến tiếc, nuốt nước miếng.
Thái tử bước đến trước mặt ta, mỉm cười: “Thẩm tiểu thư…”
Ta chân thành nói: “Vàng ta nhận, còn tấm lòng của chàng thì hãy mang về đi.”
Thái tử: “…”
Nhận ra mình đã nói gì, ta vội vàng sửa lại: “Ý ta là, ta không quan tâm đến tấm lòng của chàng, ta chỉ quan tâm đến vàng…”
Thái tử: “…”
Thái tử im lặng một giây, lập tức làm ra vẻ đã hiểu: “Chỉ là để thu hút sự chú ý của ta, cũng không cần phải làm vậy.”
Ta: “?”
Hừ, ta cạn lời quá, ta muốn học ngôn ngữ ký hiệu.
Thái tử thấy ta không nói gì, vỗ vai ta: “Ta đều hiểu, bao nhiêu năm nay, bên cạnh nàng không có một nam nhân nào, là vì nàng thầm thương trộm nhớ ta đúng không?”
Ta: “Không, ta là nữ đồng.”
Nụ cười trên mặt hắn cứng lại: “?”
Xung quanh đầy những người xem náo nhiệt.
Thái tử suy nghĩ một lát rồi nói: “Sau khi thành thân, ta sẽ nạp thiếp.”
Ta nhìn chằm chằm hắn một hồi lâu, sau đó nói với Tiểu Toả: “Truyền xuống, Thái tử muốn nạp thiếp.”
Tiểu Toả gật đầu, rồi truyền xuống dưới: “Truyền xuống, Thái tử muốn lấy Hốt Tất Liệt.”
Người tiếp theo gật đầu, truyền xuống: “Truyền xuống, Thái tử muốn lấy Trư Bát Giới.”
Thái tử: “…”
Hắn nghiến răng, đột nhiên lại làm ra vẻ vô cùng tủi thân đáng thương, dè dặt hỏi: “Nàng… chẳng lẽ vẫn chưa muốn gả cho ta sao?”
Ta mỉm cười: “Bây giờ chàng mới nhận ra à?”
Thái tử: “…”
Thái tử bị ta chọc tức đến nói không nên lời, để lại một câu “Nàng cứ chờ đấy”, rồi mang người về cung.
Đi được nửa đường, còn không quên quay lại mang theo người khuân hết số vàng đi.