Thiên Kim Giả

Chương 1


Bạn cùng phòng ném báo cáo kiểm tra quan hệ cha con vào mặt tôi, nói rằng cậu ta mới là thiên kim thật còn tôi mới là kẻ giả mạo.

Nhưng tôi chăm chú nhìn vào…

Cái báo cáo kiểm tra quan hệ cha con kia, phía trên viết chính là tên của vệ sĩ nhà tôi nha.


Một cuộc bình chọn tiểu hoa* ở trên diễn đàn trường đã có kết quả. (*cô gái xinh đẹp nhất).

Tôi đã đánh bại bạn cùng phòng Khương Điềm Điềm với chênh lệch năm phiếu bầu, lấy được vị trí đầu tiên.

Khương Điềm Điềm ở trong ký túc xá tức đến mức bẻ gãy cây bút.

“Mắt nhìn người của mọi người bị sao vậy!”

Tôi nghe cậu ta mở miệng đầy sự căm ghét.

“Một cô gái xuất thân từ nhà giàu mới nổi thì có khí chất gì chứ! Vậy mà cũng làm tiểu hoa được!”.

Tôi khá choáng váng.

Nghĩ nghĩ xem, gia đình tôi có cơ nghiệp trăm năm, mẹ tôi xuất thân dòng dõi, sao lại thành nhà giàu mới nổi rồi?

Mãi đến khi nghe Khương Điềm Điềm mỉa mai nói: “Cậu xem bố cậu ta béo như vậy, cho dù trong nhà có vài đồng tiền bẩn thì như thế nào, nhìn qua chính là kẻ mù chữ!”.

Tôi mới nhớ ra, cách đây không lâu tôi bị ốm, bố mẹ tôi đang ở nước ngoài không tiện để về, nên để tôi gọi bảo vệ trong nhà là chú Lý tới.

Chú Lý khi còn trẻ từng ra chiến trường nhưng bây giờ lớn tuổi nên có tăng cân.

Hơn nữa trước đây từng dính máu, có phần mê tín nên mang thường theo các loại mã não, tượng ngọc, bài vị Phật bằng vàng.

Cộng với mỗi ngày tôi thường tùy tiện cầm theo túi xách Chanel, Hermès ra ngoài nữa.

Khương Điềm Điềm đã nhầm tưởng chú Lý là bố tôi, còn cho rằng bố tôi là một người giàu mới nổi.

Tôi cũng lười giải thích mấy cái này, chỉ cười lạnh nói:

“Con gái của người giàu mới nổi cũng không so bằng, vậy cậu là ai, nhà giàu mới nổi?”.

“Cậu!”

Khương Điềm Điềm tức giận đứng dậy, nhưng tôi lại lười để ý đến cậu ta, xách chiếc túi Hermès nhỏ của mình rời khỏi ký túc xá.

Hôm nay là thứ sáu, bố mẹ không có thời gian đến đón tôi liền gọi chú Lý tới đón.

Không ngờ lúc lên xe lại thấy chú Lý cau mày thở dài.

Tôi nhịn không được hỏi: “Chú Lý, chú sao vậy?”.

Chú Lý liền cùng tôi kể khổ:

“Đại tiểu thư, gần đây tôi mới phát hiện nguyên lai Kim Kim không phải là con gái ruột của tôi, là do năm xưa bệnh viện bế nhầm.”

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc bế nhầm con thật sự xảy ra ở đời thực.

Tôi hỏi: “Vậy hiện tại nên làm thế nào?”.

Con gái của chú Lý tên là Kim Kim, bằng tuổi tôi. Chúng tôi lớn lên cùng nhau nên có mối quan hệ rất tốt, tôi đương nhiên sẽ lo lắng cho cậu ấy.

Nhắc đến Kim Kim, vẻ mặt chú Lý lập tức trở nên ôn hòa.

“Kim Kim là tôi nhìn từ bé đến lớn, bất kể có cùng huyết thống hay không, nó đều là con gái của tôi.”

Nghe chú Lý nói như vậy, tôi liền yên tâm nói kế sách tiếp theo.

“Chú Lý, chú đừng lo lắng, bố tôi gần đây không phải vừa mua lại mấy công ty truyền thông sao, để tôi bảo bọn họ giúp chú dùng tài khoản công khai thông báo tìm người, tôi tin chắc chú sẽ sớm tìm được con gái ruột của mình.”

Chú Lý bấy giờ mới lộ ra thần sắc vui vẻ cảm ơn tôi.

Bố tôi quả thực là một người đàn ông sấm rền gió cuốn, tôi mới cùng ông ấy nói việc này xong, ngày thứ hai đến trường liền nhận được tin nhắn báo tin vui từ chú Lý.

“Cảm ơn đại tiểu thư. Cảm ơn đại tiểu thư đã giúp tôi tìm được con gái ruột của mình!”

Tôi vừa định đáp lại kèm lời chúc mừng, nhưng không ngờ ngay khoảnh khắc này..

Bộp!

Một tập tài liệu bất ngờ được đập vào trước mặt tôi.

Tôi ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của Khương Điềm Điềm.

Tôi vừa định nói Khương Điềm Điềm cậu lại phát điên cái gì vậy, không ngờ Khương Điềm Điềm lại nóng lòng mở miệng trước.

“Lý Ngôn, tôi là con gái ruột của bố, là thiên kim thật, còn cậu chính là cái đồ giả mạo bị ôm nhầm, cậu mau chóng đem những đồ vật đã trộm của tôi hoàn trả lại ngay!”.

Tôi: ?

Tôi nhìn xuống tập tài liệu trên bàn, thấy rõ đó là xét nghiệm quan hệ cha con.

Báo cáo kiểm tra phía sau ghi họ tên thật, cột của đứa trẻ viết là “Khương Điềm Điềm”.

Nhưng ở phần thông tin của cha lại viết Lý Văn.

Tôi: ? ? ?

Đây không phải là tên của chú Lý sao?

Trong lòng tôi hoang mang, liền nghe Khương Điềm Điềm mặt mày hớn hở tiếp tục nói:

“Bố tôi nói rồi, là năm đó bệnh viện đã ôm nhầm hai chúng ta, không dễ dàng gì ông ấy mới tìm lại được tôi, chắc chắn sẽ đền bù cho tôi, cho nên cậu mau chóng cút ra khỏi nhà của tôi đi!”.

Tôi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Khương Điềm Điềm, cuối cùng cũng nhận ra-Khương Điềm Điềm chính là con gái ruột của chú Lý năm xưa bị bế nhầm.

Không ngờ thế giới lại nhỏ đến thế, càng không ngờ Khương Điềm Điềm lại hiểu nhầm như vậy.

Bởi vì trước đó nhìn thấy chú Lý đến đón tôi, càng trùng hợp là chú Lý cũng họ Lý, cho nên cậu ta càng khẳng định chú Lý chính là bố của tôi.

Vì tôi thường mặc đồ hiệu nổi tiếng, đi Bentley đến lớp nên cậu ta nghĩ rằng chú Lý rất giàu có.

Cho nên bây giờ mới mang danh ‘thiên kim thật’, thuận tiện gắn cho tôi cái mác ‘thiên kim giả’.

Tôi cảm thấy nó thật sự rất buồn cười, đang muốn mở miệng giải thích, ánh mắt của Khương Điềm Điềm liền liếc về phía cửa, đôi mắt sáng lên

“Bạn học Tử Ngôn”.

Tôi ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một chàng trai trẻ đẹp trai đang đứng trước cửa lớp.

Đó là bạn trai của tôi, người đã theo đuổi tôi nửa năm, hôm qua chúng tôi vừa mới xác nhận mối quan hệ- Cố Tử Ngôn, sinh viên cuối cấp trong khoa của chúng tôi.

Vốn tưởng rằng Cố Tử Ngôn tới tìm mình, đang định đứng dậy, không ngờ rằng Khương Điềm Điềm đã đi trước tôi một bước, đi tới thân mật ôm cánh tay của Cố Tử Ngôn.

Cố Tử Ngôn cũng không có đẩy cậu ta ra, tôi lập tức cau mày.

“Cố Tử Ngôn!”.

Tôi lạnh lùng nhìn Cố Tử Ngôn: “Anh có ý gì?”

Trả lời tôi là lời chế nhạo đầy khinh thường của Cố Tử Ngôn.

“Quên thông báo rồi”.

Anh ta ôm lấy Khương Điềm Điềm, cao ngạo nói:

“Tôi và Khương Điềm Điềm đã ở bên nhau rồi.”

Tôi nghĩ đến ngày hôm qua Cố Tử Ngôn còn nói với tôi những lời ngọt ngào, liền không khỏi tức giận bật cười:

“Cố Tử Ngôn anh chơi tôi à?”.

“Là cô chơi tôi mới đúng!”.

Cố Tử Ngôn lạnh lùng đáp lại:

“Tôi theo đuổi theo cô vì tưởng cô là thiên kim hào môn, nhưng không ngờ làm nửa ngày lại là một thiên kim giả, thật sự là lãng phí thời gian của tôi!”.

Tôi lúc này mới phản ứng lại, Khương Điềm Điềm hiểu nhầm tôi là thiên kim giả, lại còn đem chuyện này nói cho Cố Tử Ngôn biết.

Còn về phần Cố Tử Ngôn, ban đầu tôi nghĩ anh ta thích tôi vì thích con người của tôi, nhưng tôi không ngờ rằng anh ta nhìn trúng lại là quần áo hàng hiệu tôi mặc trên người lẫn xe của tôi nên mới theo đuổi tôi.

Không chỉ Cố Tử Ngôn, tôi còn nghe thấy nhiều bạn cùng lớp bàn tán xung quanh mình.

“Các cậu nghe nói chưa? Lý Ngôn hình như không phải con ruột của bố cô ấy.”

“Thật hay giả vậy, trời ơi, cô ấy có nhiều đồ Hermès lẫn Chanel như vậy, nhìn phát là biết thiên kim tiểu thư nhà giàu, vậy mà hiện tại lại biến thành thiên kim giả!”.

“Đúng vậy, hơn nữa thiên kim thật lại chính là Khương Điềm Điềm.”

“Trời ơi, chuyện này cũng quá trùng hợp nhỉ?”.

“Tôi đã sớm nói rồi, Khương Điềm Điềm nhìn tính tình tốt hơn so với Lý Ngôn nhiều, quả nhiên người ta mới là thiên kim thật!”.

“Còn không phải sao, không giống Lý Ngôn, rõ ràng mặc quần áo đắt tiền đeo túi hàng hiệu, có lúc tôi còn cho rằng là đồ giảm giá trên taobao cơ.”

Rất rõ ràng, không chỉ Cố Tử Ngôn, mà các bạn cùng lớp khác cũng biết câu chuyện “thiên kim thật giả” của Khương Điềm Điềm và tôi.

Bản báo cáo xét nghiệm cha con vừa xuất hiện không lâu, cậu ta liền công bố cho mọi người biết đến.

Với năng lực tuyên truyền như này, không làm trong lĩnh vực truyền thông thì thật đáng tiếc.

Tôi vốn dĩ muốn giải thích, nhưng khi nhìn thấy những người bạn cùng lớp đó lẫn Cố Tử Ngôn đã từng dùng mọi cách lấy lòng tôi, giờ đều vây quanh Khương Điềm Điềm để tâng bốc, đối với tôi thì chế nhạo, tôi đột nhiên liền không muốn giải thích nữa.

Bố tôi quả nhiên nói đúng, người chỉ khi che giấu đi tài sản của mình mới có thể nhìn ra bộ mặt thật của người khác.

Vì vậy tôi không nói một lời, đứng dậy rời khỏi lớp học, khi đến hành lang vắng vẻ, tôi bấm số của chú Lý.

“Chú Lý”

Khi cuộc gọi được kết nối, tôi đi thẳng vào vấn đề:

“Tôi muốn hỏi chú, con gái ruột của chú có phải là Khương Điềm Điềm?”.

Chú Lý ngạc nhiên: “Đúng vậy, đại tiểu thư, sao cô lại biết?”.

Tôi không trả lời mà hỏi lại: “Cậu ta có hỏi qua tình hình tài chính của chú không?”.

Chú Lý lại ngạc nhiên tiếp: “Con bé có hỏi qua, tôi liền nói tình hình tài chính khá ổn.”

Lời này của chú Lý chính là nói thật, mức lương bố tôi trả cho chú Lý không hề thấp, nhưng Khương Điềm Điềm lại cho rằng đây là lời nói khách khí của chú Lý, thật ra tài sản rất nhiều.

Tôi cười nhạo một tiếng, rồi hỏi: “Chú Lý, chú cùng Khương Điềm Điềm nói chuyện có nói qua tên của tôi với Kim Kim không?”.

Chú Lý gấp gáp nói: “Đương nhiên không có, những lời ông chủ nói tôi vẫn nhớ rõ, tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài sự tình liên quan đến gia đình của đại tiểu thư, còn về phần Kim Kim, tôi sợ con bé không vui nên cũng không có nói ra tên của Kim Kim.”.

Bởi vì chú Lý không nhắc đến tên của chúng tôi nên Khương Điềm Điềm mới hiểu nhầm.

Tôi gật gật đầu.

“Rất tốt, chú Lý, chú giúp tôi một việc nhé, bất luận sau này Khương Điềm Điềm có nói điều gì kỳ quái, chú cũng đều đừng hồi đáp, cũng đừng nhắc đến công việc hay chuyện tiền lương, càng đừng nhắc đến tên của tôi cùng Kim Kim.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.