Mở mắt ra, ta nhận ra mình đã được tái sinh.
Tái sinh trở về ngày tiệc mừng sinh nhật mười lăm tuổi của đích tỷ.
Còn nửa năm nữa mới đến buổi tiệc đạp thanh đã thay đổi cuộc đời ta.
Lúc này, phủ Tể tướng khách khứa đầy nhà.
Đích mẫu lớn lên ở huyện nhỏ, để khoe khoang đích nữ do mình nuôi dưỡng nên đã mời không ít bạn thời thơ ấu đến.
Đích tỷ còn chưa ra mắt, đích mẫu đã khen ngợi nàng.
“Đứa nhỏ Tri Thiển này, không nói đến chuyện khác, chỉ riêng ngoại hình và tính tình đã là người xuất chúng nhất kinh đô rồi.”
Lời này của bà ta khơi dậy sự hứng thú của khách khứa.
Mọi người đều phụ họa:
“Đại tiểu thư là đích nữ của phủ Tể tướng, chắc chắn rất đoan trang quý phái.”
“Xem ra hôm nay có phúc được gặp vẻ đẹp trời ban rồi.”
Thấy mọi người vui vẻ như vậy, đích mẫu được nịnh bợ nên cười tươi như hoa.
Bà ta quay đầu nhìn nha hoàn bên cạnh, nha hoàn nhanh chóng đi ra khỏi đại sảnh, nghênh đón Thẩm Tri Thiển vào.
Thẩm Tri Thiển vừa xuất hiện, lập tức khiến mọi người kinh ngạc.
Nàng mặt tròn, mắt sáng, hơi nhún vai, dáng vẻ rất nhàn nhã.
Mặc dù nàng mặc váy dài nhưng chỉ cần gió thổi qua là có thể thấy rõ mỡ thừa ở eo và bụng.
So với sự mảnh mai yếu đuối của các tiểu thư nhà khác, nàng lại có vẻ hơi béo.
Mọi người đều cảm thấy mắt mình có vấn đề, dáng vẻ này có liên quan gì đến vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành chứ?
Lập tức có người vô thức nói:
“Xin thứ lỗi vì lời nói thẳng, dung mạo của Thẩm tiểu thư không thể coi là nghiêng nước nghiêng thành nhưng cô con gái rượu này cũng có khí chất độc đáo riêng đấy chứ.”
Cũng có người nói:
“Quả nhiên là đích nữ được phủ Tể tướng nuôi dưỡng bằng sơn hào hải vị, nhìn là biết ngay cơ thể tròn trịa, quý giá không gì sánh được.”
Ta chăm chú nhìn biểu cảm trên khuôn mặt Thẩm Tri Thiển.
Nàng bất mãn mím môi, sắc mặt đột nhiên lạnh đi.
Mà người không vui nhất chính là đích mẫu.
Bà ta lớn tiếng phản bác:
“Các người không biết đâu, con gái ta là Dương Quý Phi chuyển thế! Khi ta mang thai tám tháng, ta đã từng mơ một giấc mơ. Trong mơ chính là Dương Quý Phi trên bức họa.”
Nghe vậy, mọi người đều nhìn nhau, ánh mắt lộ ra chút nghi ngờ.
Đích mẫu lại bất mãn hỏi:
“Chẳng lẽ các người không nhìn ra, thần thái khí chất của con bé và bức tranh Quý phi lưu truyền lại giống hệt nhau sao?”
Khách khứa thấy khuyên không được, đành phải cắn răng khen ngợi.
Gì mà eo thon mình hạc, đáng yêu ngây thơ.
Thẩm Tri Thiển được khen ngợi đến mức lâng lâng, từ đó trở đi không thể kiểm soát được, càng thích ăn những món dễ tăng cân béo phì.
Kiếp này, ta không định giúp nàng giảm cân.
Ngược lại, ta muốn biến nàng thành mỹ nhân béo mập mà nàng mơ ước!