“Anh ơi, tặng em một chiếc tên lửa đi! Anh nhìn này, con mèo của em gầy trơ xương hết rồi.”
Tôi ngồi trên sofa, nhấm nháp quả mơ khô.
Cô bạn thân Thu Lăng của tôi đang mặc một chiếc áo cổ chữ V, ngồi bên cạnh livestream, ôm một con mèo đen nhỏ trong lòng.
Con mèo cứ không ngừng uốn éo trên người cô ấy, đến mức bị ép chặt vào n.g.ự.c cô ấy mà trợn cả mắt.
Một lát sau, Thu Lăng kẹp chặt chân, ra dấu hiệu gọi tôi lại.
Vừa mới đứng dậy, cô ấy đã chẳng thèm quan tâm đến sự phản đối của tôi mà lôi tôi xuống ghế livestream.
Cô ấy nhét con mèo vào lòng tôi.
Cô ấy thì thầm đe dọa: “Trầm Nhân Nhân, cậu đã ăn ở nhà tớ suốt ba năm nay, giờ ngồi đây cho tớ nhờ chút!”
Rồi quay sang chào khán giả trong livestream: “Mấy anh ơi, để bạn của em nói chuyện với các anh nhé!
“Cô ấy là chuyên gia giao tiếp với thú cưng đấy! Siêu lợi hại luôn!
“Các anh có gì thắc mắc, cứ hỏi thoải mái nhé, em đảm bảo luôn.”
Nói xong, cô ấy vơ vội mấy tờ giấy vệ sinh, vừa che m.ô.n.g vừa chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Tôi và con mèo nhìn nhau, một người một mèo, mắt to nhìn mắt nhỏ.
Tôi quay mặt tới trước, rụt rè lên tiếng: “Chào cô ạ.”
Con mèo tao nhã gật đầu với tôi rồi tiếp tục tự l.i.ế.m chân mình.
Trời ơi, ngượng c.h.ế.t đi mất!
Bạn thân tôi không hề biết, con mèo của cô ấy thật ra là mẹ cô ấy đã đầu thai trở lại để ở bên cô ấy.
Tôi chọn một hiệu ứng hình con vịt để che mặt và xuất hiện trên màn hình.
Livestream của Thu Lăng ban đầu có khoảng ba đến năm trăm người xem cô ấy diễn trò. Nhưng vừa thấy cô ấy tạm nghỉ, số người xem tụt xuống còn hơn một trăm.
Một số người tò mò bình luận: “Chị gái xinh đẹp, chuyên gia giao tiếp với thú cưng là gì? Tôi chỉ nghe nói về những người giao tiếp với thú cưng thôi.”
Nói đến công việc của mình, tôi ngồi thẳng lưng, đặt con mèo xuống bàn.
“Tôi không chỉ giao tiếp được với thú cưng đang sống mà còn có thể kết nối được với những thú cưng đã qua đời. Vì vậy, tôi là chuyên gia giao tiếp với thú cưng.”
Fan không mấy tin tưởng những gì tôi nói.
“Hiểu rồi, định coi chúng tôi là kẻ ngốc à? Chúng tôi muốn xem cô gái có vòng một 36G kia, mau gọi cô ấy lại đi.”
“Giờ lừa đảo nhiều lắm, toàn nói mấy điều mơ hồ, thực chất chỉ là mấy trò tâm lý học phổ thông.”
“Ai mà tin chuyện này thì tôi cười vào mặt họ cả đời.”
Cũng có người hứng thú: “Này, vậy cô nói xem, con mèo bên cạnh cô đang nghĩ gì?”
Tôi nhìn sang con mèo, cảm nhận một chút.
Nó đang bực bội, khó chịu, không vui.
Tôi lập tức hiểu ra.
“Nó muốn tát bạn thân tôi một cái thật đau và bảo cô ấy đổi ngay cái tên ngớ ngẩn này. Nó muốn được gọi là Tú Thư Huệ.”
“Ha ha, tuyệt vời!”
“Này, tôi thấy cô ấy nói cũng có lý đấy, nhưng tôi vẫn không tin, cái tên Tú Thư Huệ gì đó trông thật nực cười.”
“Mèo: Tôi muốn kiểm tra lại cột sống, mỗi ngày đều phải gánh tiếng xấu.”
Tôi nói thêm: “Tôi chưa bao giờ nói dối, mọi lời tôi nói đều là sự thật.”
Bình luận càng cười đùa nhiều hơn, chửi bới tôi cũng nhiều hơn.
Đột nhiên!
Ngay lúc đó, có người tặng tôi ba chiếc tên lửa và yêu cầu kết nối trực tiếp.
Người này spam hàng chục bình luận liên tục.
“Chị có phải là Trầm Nhân đại sư không? Đại sư, làm ơn kết nối với em đi!”
Sau ba chiếc tên lửa, số người xem tăng nhẹ.
Tôi định từ chối.
Nhưng Thu Lăng đã quay lại, thấy phòng livestream bất ngờ tăng lên hơn một nghìn người, cô ấy mừng rỡ vô cùng.
Cô ấy liền đẩy tôi: ” Nhân Nhân! Giàu hay không là nhờ lần này đó, mau kết nối với cô bé đi!
“Làm ơn đi mà! Giúp tớ lần này thôi!”
Nếu tôi không đồng ý, chắc chắn cô ấy sẽ khóc tại chỗ mất.
Con mèo đen không buồn nhìn cô ấy, lật người lại rồi vùi đầu vào móng tiếp tục ngủ.
Không chịu nổi sự năn nỉ của Thu Lăng, tôi bấm đồng ý kết nối.