Ta cùng đích mẫu vào cung dự tiệc, vô tình nghe được suy nghĩ của Lục hoàng tử.
[Nữ nhi nhà Thừa tướng trông cũng chẳng xinh đẹp gì, còn không bằng muội muội.]
[Sao nữ nhi nhà La tướng quân lại chân vòng kiềng thế nhỉ? Chẳng lẽ vì họ La?]
...
Ta vốn hay cười, nghe vậy liền bật cười thành tiếng, khiến Lục hoàng tử chú ý.
[Tiểu nha đầu ngốc nhà ai thế? Cười toe toét như hoa cúc.]
Bề ngoài ta tỏ vẻ vô tội, trong lòng thầm mắng.
Ánh mắt Lục hoàng tử như muốn giết người: [Nha đầu ấy còn dám mắng ta!]
Trời đất ơi, hắn cũng nghe được suy nghĩ của ta!