Năm Giang Doãn ốm nặng, bị mối tình đầu bỏ rơi.
Trong cơn tức giận, hắn đính hôn với tôi.
Nhưng mặc kệ tôi cố gắng thế nào, hắn cũng không quên được mối tình đầu.
Nhiều năm sau, bọn họ gặp lại nhau trong một buổi họp lớp.
Mối tình đầu khóc, hắn liền đau lòng.
Trước mặt mọi người, bọn họ hôn môi say đắm, biến tôi thành trò cười.
Tôi yêu cầu hắn một lời giải thích.
Hắn lại không kiên nhẫn: “Thẩm Tri Ý, đâu phải ngày đầu tiên em biết anh yêu cô ấy, chịu không nổi thì chia tay!”
Tôi tháo nhẫn đính hôn xuống, nói: “Vậy thì chia tay đi.”
Hắn lại trở nên luống cuống.
1
Trong buổi họp lớp, mọi người nâng ly cạn chén, không khí vô cùng náo nhiệt.
Bạn bè của Giang Doãn ồn ào bày trò bắt chúng tôi uống rượu giao bôi.
Nhưng ngay khi tôi và Giang Doãn khoát tay, chuẩn bị uống xong rượu, cửa phòng bao bị đẩy ra.
Người tới là mối tình đầu của Giang Doãn, Lâm Tô Tô.
2
Lâm Tô Tô chào hỏi mọi người xong, ngước mắt nhìn Giang Doãn đang ngồi phía đối diện.
“A Doãn, em đã trở về.”
Mọi người sửng sốt vài giây sau, không hẹn gặp mà cùng nhìn tôi, không khí trong nháy mắt trở nên vi diệu.
Bạn bè Giang Doãn cười lạnh: “Năm đó Giang Doãn bệnh nặng, cô nói chia tay liền chia tay, mặc kệ cậu ấy sống c..hết như thế nào, bây giờ còn trở về làm gì!”
Lâm Tô Tô bị lời nói làm đau đớn, mắt lập tức đỏ lên.
Cô ta đi tới bên cạnh Giang Doãn, yếu ớt gọi một tiếng: “A Doãn. Anh vẫn còn giận em sao?”
Bàn tay bưng ly rượu của Giang Doãn âm thầm siết chặt, ngón tay trắng bệch.
Hắn đột nhiên đưa tay ôm tôi vào lòng, nói với Lâm Tô Tô: “Vợ tôi có ở đây, cô Lâm đừng nói lung tung.”
Lâm Tô Tô nhìn bàn tay Giang Doãn đặt trên vai tôi, trong nháy mắt nước mắt rơi xuống, thật đáng thương.
Cô ta kéo sợi dây chuyền bạc trên cổ ra, mang theo mặt dây chuyền ngọc phật.
Sau khi Giang Doãn nhìn thấy ngọc phật kia, mắt nhíu lại.
Tôi cũng nhận ra nó.
Là di vật của mẹ Giang Doãn.
Từ nhỏ hắn đã đeo bên người, ngay cả tắm rửa cũng không nỡ tháo xuống.
Lúc trước tôi còn thấy kỳ quái, không biết tại sao sau khi khỏi bệnh hắn không đeo nữa, thì ra là tặng cho Lâm Tô Tô.
Lâm Tô Tô gỡ sợi dây chuyền xuống, khóc nói: “Chuyện chia tay ba năm trước, em rất xin lỗi. Nhưng khi đó em không còn lựa chọn nào khác, em phải theo đuổi ước mơ của mình. Nhưng anh còn nhớ lúc trước, anh đã nói gì khi tặng em mặt dây chuyền ngọc phật này không? Anh nói, cho dù chúng ta ầm ĩ như thế nào nào, chỉ cần em đưa ngọc phật ra, anh sẽ quay về bên cạnh em.
Đáy mắt cô ta hiện lên tia hi vọng, run giọng nói: “A Doãn, bây giờ em nguyện ý buông bỏ tất cả quay về tìm anh, còn anh thì sao? Anh có nguyện ý cưới em không?”
Giang Doãn nhìn chằm chằm ngọc phật trong tay Lâm Tô Tô, bàn siết chặt vai tôi.
Tôi nhăn mày vì đau.
Lâm Tô Tô thấy Giang Doãn chậm chạp không nói lời nào, như là tan nát cõi lòng, cắn chặt môi run rẩy: ”Em biết đáp án của anh rồi. Sau này, em sẽ không tới quấy rầy anh nữa.”
Lâm Tô Tô đặt mặt dây chuyền ngọc phật lên bàn trước mặt Giang Doãn, xoay người khóc chạy ra ngoài.
Cửa phòng bao bị đóng sầm lại, giống như ngăn chặn không khí bên ngoài, cả căn phòng đều bị đè nén muốn c..hết.
Nhưng ngay lập tức.
Giang Doãn cầm mặt dây chuyền ngọc phật trên bàn lên, mạnh mẽ đứng dậy.
Trong lòng tôi bất an, giữ c.h.ặ.t t.a.y hắn: “Giang Doãn?!”
Hắn nắm chặt ngọc phật trong lòng bàn tay, sau khi hạ quyết tâm rất lớn, tách từng ngón tay của tôi ra: “Tri Ý, anh sợ cô ấy xảy ra chuyện.”
3
Giang Doãn đuổi theo Lâm Tô Tô mà không nhìn lại.
Những người còn lại cũng không nhịn được, chạy theo ra ngoài xem.
Tôi bị bạn bè của Giang Doãn kéo đi.
Người bạn đó vội la lên: “Tri Ý, cô còn không mau đi tìm người về! Lâm Tô Tô cứ như là tâm ma của Giang Doãn ấy, cậu ấy không khống chế được bản thân mình.”
Tôi bị anh ta kéo tới đại sảnh của khách sạn.
Đúng lúc nhìn thấy trước cửa khách sạn, Giang Doãn liền kéo Lâm Tô Tô vào lòng.
Lâm Tô Tô ghé vào trong n.g.ự.c hắn khóc như thảm thiết: “A Doãn, em biết ngay là anh không buông bỏ em được!”
Tôi tận mắt nhìn thấy, hai tay Lâm Tô Tô ôm chặt cổ Giang Doãn, kiễng mũi chân, chủ động hôn lên môi hắn.
Mà hắn cũng không hề cự tuyệt, còn không kìm lòng được mà ôm eo cô ta, mãnh liệt đáp lại.
Trong đại sảnh khách sạn, những người xa lạ vây xem khác đều lấy điện thoại ra chụp ảnh, ghi hình.
Có hai nữ sinh kích động thảo luận không thôi.
“Mau nhìn kìa! Đó không phải là quán quân thế giới Lâm Tô Tô sao? Oa! Bạn trai cô ấy đẹp trai quá!”
“A a a a! Ngọt ghê! Đây là tình tiết phim thần tượng gì vậy!”