Triệu Tử Long Linh Dị Truyện

1


Ngụy và Ngô đã xuất hiện bảy con quỷ, lần lượt c.h.é.m g.i.ế.c bốn vị trong số Ngũ Hổ Tướng của nhà Thục Hán chúng ta. Gia Cát Thừa Tướng nói rằng, nếu quốc vận của nhà Đại Hán bị bảy con quỷ này ăn mất, thì cả thiên hạ của Viêm Đế và Hoàng Đế cũng sẽ không còn tồn tại nữa.

Từ đó, dân tộc Hán sẽ trở thành cỏ rác, còn lũ quỷ đến từ phương Tây sẽ ngồi lên ngai vàng thống trị. Lần bắc phạt này chính là để chống lại những con quỷ đó, giữ lại đất Thục Hán, mảnh khí vận cuối cùng của nhà Hán.

Đêm trước ngày lên đường, Thừa Tướng tìm đến ta, ngài nói: “Tử Long, lần bắc phạt này, ta không muốn ngươi đi. Ngươi hãy ở lại Thục Hán, trở thành bức tường thành cuối cùng bảo vệ nhà Đại Hán.”

Ta lắc đầu nói: “Thừa Tướng, năm xưa Tiên Đế đã phong cho ta làm một trong Ngũ Hổ Tướng, nay bắc phạt, bốn người còn lại đều đã tử trận. “Tử Long sao có thể ở lại đất Thục mà sống lay lắt một cách hèn hạ chứ. Nếu Thừa Tướng không cho ta đi, Tử Long sẽ đập đầu vào cột chê.t!”

Thừa Tướng thở dài một tiếng. Ngài nói rằng lần bắc phạt này sẽ nguy hiểm hơn bao giờ hết. Mặc dù Tào Duệ, vị vua mới của Tào Ngụy đã lên ngôi, nhưng đối thủ của chúng ta trong cuộc bắc phạt không phải là Tào Duệ, mà là một nhân vật bí ẩn.

Người này chính là một trong bảy con quỷ.

Trải qua bốn trận đại chiến trước đó tại Mạch Thành, Kinh Châu, Phú Trì Khẩu và Tây Bình Quan. Mỗi trận đánh đều phải đánh đổi bằng mạng sống của một vị Ngũ Hổ Tướng, mới có thể tiêu diệt được con quỷ dẫn đầu.

Đến lần này, trong Ngũ Hổ Tướng chỉ còn lại mình ta, tuổi đã gần thất tuần.

Thừa Tướng nói: “Tử Long, ngươi không chỉ phải c.h.é.m c.h.ế.t con quỷ đó, mà còn phải trở về an toàn. Nếu không, Ngũ Hổ Tướng đều hy sinh, vận mệnh của Thục Hán cũng sẽ thay đổi.”

Khóe miệng ta nở nụ cười: “Thừa Tướng còn nhớ trận Trường Bản năm xưa, Triệu Tử Long đã bảy lần xông pha vào nơi nguy hiểm không?”

Thừa Tướng lắc đầu: “Không giống nhau, đó là giao đấu với người thường, còn đây là giao đấu với quỷ! Tình hình… e rằng còn nguy hiểm gấp vạn lần.”

Trước khi lên đường, Thừa Tướng cho người khiêng một t.h.i t.h.ể đến cho ta xem.

Ta hít một hơi lạnh, thì ra là…

“Ra khỏi đất Thục, hãy mở túi gấm đầu tiên!”

Trước khi xuất chinh, Thừa Tướng để lại cho ta một túi gấm. Vừa ra khỏi cửa ải, ta liền mở túi gấm, bên trong viết: “Tử Long, ngươi dẫn quân đến Phượng Minh Sơn, ta đã xem thiên tượng, Phượng Minh Sơn chính là chiến trường mà con quỷ đó đã chọn.”

Cùng lúc đó, binh sĩ đến báo, quân của Thừa Tướng đã ra khỏi Lũng Hữu. Nếu thắng lợi tại Phượng Minh Sơn, các cửa ải khác không mất, thì toàn bộ vùng Lũng Hữu sẽ trở thành thành trì của Thục quốc, khi đó, có thể tiến thẳng vào Trung Nguyên.

Ta dẫn quân tiến về Phượng Minh Sơn, kỵ binh do thám trở về báo rằng quân Tào đã thiết lập phòng tuyến gần Phượng Minh Sơn. Ta không lo lắng về hệ thống phòng thủ của Phượng Minh Sơn, mà chính con đường hành quân này khiến ta kinh hãi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.