Trùng Sinh Không Thông Minh Thì Cũng Vứt

Chương 1. Ngày Định Mệnh


Ta tên là Mai Nhất Chi, vốn là trưởng nữ của phủ Thái phó. Từ khi ta vừa sinh ra là đã được hoàng thượng ban cho hôn ước với Thái tử. Số mệnh của ta đã định là sẽ trở thành bậc mậu nghi thiên hạ.

 

Thế nhưng, khi gần đến ngày thành hôn của ta với thái tử thì lại có biến cố xảy ra. Một tháng trước hôn lễ, có một nam nhân lôi thôi lếch thếch chẳng khác gì kẻ ăn mày cầm một tờ hôn thư đến đòi cưới tiểu thư của phủ Thái phó.

 

Hôn thư đó là thật. Hôn sự ấy không thể không diễn ra, nếu không phụ thân của ta sẽ chịu tiếng xấu là bội ước, tham sang phụ khó.

 

Phụ thân của ta chỉ có hai đứa con gái, ta là trưởng nữ, và một thứ muội tuổi cũng vừa cập kê. Sau khi mẫu thân của ta qua đời chẳng bao lâu thì phụ thân đã cưới kế mẫu và sinh ra một đứa con gái, đặt tên là Mai Thu Hương.

 

Trong tình hình ta đã được hứa gả cho thái tử, thì người phải nhận lấy mối hôn ước với tên ăn mày kia ngoài Mai Thu Hương ra thì không còn ai khác nữa. Thế nhưng, Mai Thu Hương lại là bảo bối của phụ thân và kế mẫu, không thể gả cho kẻ ăn mày.

 

Thế nên, vào kiếp trước, ngay buổi tối hôm đó, mẹ kế dùng một chiếc kiệu nhỏ đưa ta đi. Còn thứ muội Mai Thu Hương thì thay ta lấy thái tử.

 

Không ngờ thái tử không hài lòng với cuộc hôn nhân này. Ngài ấy hằng ngày đều tìm cách gây khó dễ cho muội muội, thậm chí còn cố ý dung túng để cho các phi tần khác lăng nhục nàng.

 

Trong khi đó, kẻ ăn mày kia lại đối xử với ta vô cùng chu đáo. Không chỉ vậy, thân thế của hắn cũng không hề tầm thường. Hóa ra hắn là tam hoàng tử thất thế lưu lạc dân gian. Trải qua một thời gian ân ái mặn nồng với ta, cuối cùng hắn đánh bại thái tử và lên ngôi hoàng đế.

 

Ta được phong làm hoàng hậu, ra lệnh g.i.ế.c sạch đảng thái tử. Không ngờ trong phút cuối, Mai Thu Hương quỳ rạp dưới chân ta, đổi trắng thay đen kể lể rằng ta đã cướp đi mối hôn ước của nàng, nguyền rủa ta c.h.ế.t không yên lành.

 

Tối hôm đó, hoàng thượng vừa mới đăng cơ đã lạnh lùng dùng một con d.a.o găm đ.â.m vào tim ta. Giọng nói của hắn khiến ta cho đến c.h.ế.t vẫn không thể nào quên được:

 

– Hoàng hậu đừng trách trẫm. Nàng đối xử với người thân mà còn độc ác và tuyệt tình đến như thế, trẫm làm sao dám để ngươi kề cận bên người mỗi tối?

 

Ta mở trừng trừng đôi mắt nhưng cuối cùng vẫn chìm trong bóng tối c.h.ế.t chóc.

 

Khi đôi mắt một lần nữa chình thấy ánh sáng, ta đã trông thấy nha hoàn Tiểu Diệp vội vã chạy đến, giọng có chút gấp gáp:

 

– Tiểu thư, không hay rồi, có một kẻ ăn mày cầm hôn thư nói muốn cưới tiểu thư của phủ Thái phó. Lão gia và phu nhân bảo người lập tức đến tiền sảnh.

 

Ta sửng sốt nhưng rồi nhanh chóng điều chỉnh lại suy nghĩ, cảm giác đau đớn khi lưỡi d.a.o đ.â.m vào tim dường như chỉ là một giấc mơ. Hỏi lại Tiểu Diệp về ngày tháng, ta biết, bản thân đã được trùng sinh. Hôm nay chính là cái ngày định mệnh kia, ngày Đào Trọng Nghĩa lôi thôi lếch thếch như một kẻ ăn mày mang hôn thư đến đòi phủ Thái phó gả tiểu thư cho hắn.

 

Ta đứng dậy, cao hứng phủi phủi tà áo, bình thản nói với Tiểu Diệp:

 

– Đi thôi, đi xem thế nào.

 

Đúng vậy, ta chỉ “đi xem” mà thôi. Nếu trời cao đã cho ta sống lại một kiếp, ta sao lại có thể dính dáng đến kẻ thù đã từng cướp đi mạng sống của mình một lần trong kiếp trước được chứ? Ta cũng muốn xem thử, trong kiếp này, nếu không có sự trợ giúp của ta, kẻ ăn mày kia có thể thò bược bàn chân nào lên ngôi cửu ngũ chí tôn hay không?

 

Khi ta ra đến đại sảnh, Đào Trọng Nghĩa giơ cao hôn thư, nói chuyện một cách lưu loát hùng hồn:

 

– Hôn thư này là do lão gia gia nhà họ Đào tự tay viết, không thể làm giả. Thái phó đại nhân chẳng lẽ ngài muốn hủy hôn, làm trái lời hứa của lão gia gia sao? Mọi người không tin thì có thể xem qua, trên tờ hôn ước này ghi rõ là sẽ gả tiểu thư của phủ thái phó cho ta. Nếu thái phó đại nhân không thừa nhận, ngày mai ta sẽ lên quan kiện cáo, ta sẽ khiến cho cả kinh thành này ai cũng biết phủ thái phó nói một đằng làm một nẻo, thất tín bội ước.

 

Phụ thân ta lộ vẻ khó xử, gần đây ông đang được hoàng ân, đúng là thời điểm quan trọng để thăng tiến, không thể xảy ra sai sót nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.