Từ Bỏ

Chương 1


1

“Cô chắc chắn là thật sự không cần đứa nhỏ này sao?”

Khi bác sĩ xác nhận lại một lần nữa, tôi có thật sự muốn bỏ cái thai hay không, màn hình điện thoại di động sáng lên.

Là tin nhắn của Thẩm Tứ Bạch.

“Bà xã, chuyến công tác kết thúc sớm, đêm nay anh có thể về đến nhà.”

“Em thấy sao rồi?”

“Anh không ở đây mấy ngày nay, còn nghén nặng không?”

“Tối nay muốn ăn gì? Để anh làm.”

“Anh biết một nhà hàng bít tết mới mở, rất ngon.”

“Không để ý tới anh sao?”

“Bà xã em đang ngủ sao? Hay là đang khó chịu?”

“Thằng nhóc con, hại mẹ con vất vả như vậy, chờ con ra ngoài xem ba không đánh mông con mới lạ.”

……

Từng câu từng chữ, đều là sự quan tâm của Thẩm Tứ Bạch đối với tôi, cùng sự chờ mong đứa bé trong bụng ra đời.

Sau khi mang thai tôi nghén nặng, khẩu vị không tốt, hắn đã tự mình xuống bếp nấu cơm.

Một ngày ba bữa, một bữa ăn cũng không bỏ sót.

Mỗi lần tôi đi khám thai, hắn đều đi cùng, nói muốn tham gia vào sự trưởng thành của đứa bé.

Hắn giống như là một người chồng tốt, người ba tốt trong tương lai.

Nhưng ai có thể nghĩ đến.

Hắn như vậy sẽ đi cướp dâu.

Sẽ ôm chặt lấy cô dâu của người khác, hứa hẹn không bao giờ chia lìa nữa.

Khi đó, hắn có nhớ tới tôi không? Nhớ tới đứa con chưa ra đời của hắn không?

Màn hình vẫn không ngừng sáng lên.

Tôi tắt điện thoại, không nhìn nữa.

Hít một hơi thật sâu và nói với bác sĩ:

“Đúng vậy, tôi không cần đứa bé này nữa.”

2

Bác sĩ bảo tôi ngày mai phải nhập viện phá thai, tôi về nhà trước.

Mở cửa, vừa thay dép xong, tôi liền rơi vào một vòng tay ấm áp.

“Bà xã.”

Giọng nói trầm thấp từ tính của Thẩm Tứ Bạch vang lên từ đỉnh đầu.

“Chỉ mới năm ngày không gặp, sao anh lại nhớ em như vậy…”

“Em và con có nhớ anh không?”

Không kịp đợi tôi nói chuyện, hắn xoa lên hai má tôi, hôn xuống.

Thân thể tôi cứng đờ, theo bản năng giãy dụa.

Lạ thật.

Trước kia rất thích được hắn ôm ấp, hôn bao nhiêu cũng thấy không đủ.

Hôm nay, tôi lại có chút kháng cự.

Làm như nhận ra sự phân tâm của tôi, Thẩm Tứ Bạch có chút bất mãn.

Hắn siết chặt vòng eo tôi, làm sâu thêm nụ hôn này.

Cũng chính là lúc này.

Mùi hương tùng lạnh lẽo trên người hắn, xen lẫn một chút hương lê ngọt ngào xộc vào mũi tôi.

Làm tôi nhớ tới, hôm qua sau khi hắn cướp hôn trước mặt mọi người, cùng Hạ Lê gắt gao ôm nhau, bộ dáng thâm tình khẽ hôn nhau.

Trên mặt bọn họ là nụ cười vui sướng.

Hắn nói: “A Lê, thiếu chút nữa là anh đã đánh mất em rồi.”

Hắn còn nói: “Chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa, phải ở bên nhau suốt đời.”

Ở trong lòng hắn, tôi và hắn kết hôn bảy năm, thì hắn cũng bao nuôi Hạ Lê bảy năm, cứ chia tay rồi lại quay lại.

Cô ta khóc lóc thương tâm, không ngừng đấm ngực hắn.

Cô ta oán giận: “Sao bây giờ anh mới đến!”

“Thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa là em đã gả cho người khác.”

Họ ôm nhau trong mưa và hôn nhau.

Cực kỳ giống nam nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình.

Mọi người xung quanh không rõ chân tướng nhao nhao chụp ảnh, tuấn nam mỹ nữ, rất lãng mạn.

Còn tôi, vợ của Thẩm Tứ Bạch.

Nhưng lại giống như người ngoài cuộc, chỉ có thể đứng trong góc tối, lén nhìn bọn họ hạnh phúc.

Vừa nghĩ đến cái ôm này của Thẩm Tứ Bạch, hôm qua ôm người khác, hôm nay lại tới ôm tôi.

Trong dạ dày nhất thời buồn nôn.

Tôi cúi xuống nôn khan.

Thẩm Tứ Bạch vội đỡ lấy tôi, ân cần hỏi: “Sao vậy?”

“Không sao.”

Tôi đẩy tay hắn ra, miễn cưỡng kéo ra một nụ cười.

“A Tứ, không phải anh nói có nhà hàng bít tết ngon sao? Em muốn ăn bít tết.”

Thẩm Tứ Bạch chợt cười, dịu dàng xoa xoa tóc tôi.

“Được, đều theo ý em.”

3

Quán bít tết Thẩm Tứ Bạch nói nằm ở gần một trường đại học.

Hắn tìm một vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, quen thuộc gọi hai phần thịt bò bít tết.

Chín mười phần cho tôi, năm phần chín thì hắn ăn.

Sau khi bít tết được đưa lên, hắn lại cẩn thận cắt thành từng miếng nhỏ, loại bỏ gân khó cắn.

“A Ngu, em mang thai không thể ăn đồ sống.”

Nhân viên phục vụ bên cạnh mang thức ăn lên vẻ mặt cực kỳ hâm mộ:

“Thưa cô, chồng cô đối với cô thật tốt, thật chu đáo!”

Tôi cười cười, không nói gì, chỉ nhìn Thẩm Tứ Bạch đối diện.

Tôi nhớ, hắn chưa bao giờ ăn thịt bò, bất cứ thứ gì sống, nửa sống nửa chín, cũng không ăn.

Có một lần, tôi nhờ bạn thân du học ở Nhật Bản mua giúp tôi một con cá ngừ vây xanh, muốn làm cho hắn ăn.

Hắn lại không thèm liếc mắt một cái, liền gạt bỏ.

Rồi lãnh đạm nói: “Thời Ngu, anh không ăn đồ sống.”

“Kết hôn nhiều năm như vậy, ngay cả chuyện này em cũng không nhớ sao?”

Hiện tại, hắn lại có thể mắt cũng không chớp, từng miếng từng miếng đưa vào trong miệng.

Nhà hàng trang trí theo phong cách cổ, ánh đèn lờ mờ, không hợp với hắn đang mặc âu phục giày da.

Tôi và hắn yêu nhau ba năm, kết hôn bảy năm, rất hiểu hắn là người như thế nào.

Quý phái, sang trọng, cao ngạo.

Chắc chắn sẽ không ra vào loại quán rẻ tiền như này.

Giải thích duy nhất chính là nhân tình hắn nuôi ở bên ngoài – Hạ Lê.

Thịt bò bít tết là món Hạ Lê thích ăn.

Cửa hàng này cũng là hắn thường tới cùng Hạ Lê.

Vì cô ta, hắn học nấu ăn, học cách chăm sóc người khác.

Tất cả những thay đổi của hắn đều là vì một người phụ nữ khác.

Nếu như tôi không mang thai, hắn sẽ cắt đứt quan hệ cùng Hạ Lê sao? Sẽ trở về với gia đình chứ?

Tôi nghĩ đại khái là sẽ không.

Cổ họng nghẹn ngào, ngực nổi lên sự đau đớn.

Đúng lúc này, màn hình điện thoại di động của Thẩm Tứ Bạch sáng lên.

Hắn lập tức mở màn hình, vài giây sau lộ ra nụ cười cưng chiều.

Tôi hỏi hắn: “Chuyện gì mà vui vẻ vậy?”

Trong nháy mắt ngước nhìn tôi, ánh mắt hắn ngập tràn tình cảm còn chưa hoàn toàn tan đi.

Hắn cười khẽ: “Chỉ là video về một con mèo nhỏ đáng yêu mà thôi.”

“Nếu em thích, chờ sinh con xong, chúng ta sẽ nuôi một con.”

Tôi “ồ” một tiếng.

Bỗng nhiên hỏi hắn: “Tối nay thời tiết tốt, anh có thể cùng em đi ngắm biển không?”

Thẩm Tứ Bạch sửng sốt, theo bản năng từ chối.

“Công ty còn có chút chuyện cần anh xử lý…”

Rõ ràng hắn vừa đi công tác về.

Tôi hạ mắt xuống, mở ra nền tảng xã hội.

Trong số những người bạn, một chủ blog để ảnh chân dung mèo con đăng một động thái mới:

“Báo trước sự lãng mạn! Đêm nay được ở cùng anh ấy!”

4

Thẩm Tứ Bạch vẫn đưa tôi về nhà.

Hắn không biết, chân trước hắn vừa ra cửa, chân sau tôi liền đuổi theo hắn.

Hạ Lê là một blogger bình thường.

Avatar của cô ta chính là mèo con cùng nuôi với Thẩm Tứ Bạch.

Phát hiện Thẩm Tứ Bạch ngoại tình, cũng là nhờ có ảnh chân dung này.

Nguyên nhân là có lần hắn đi công tác, tôi gọi điện thoại video.

Hắn không quá thích chó mèo, phía sau đột nhiên xuất hiện một con mèo lông xù.

Vô cùng đáng yêu.

Chỉ có một điểm là cái đuôi của nó tương đối ngắn giống như là bị thương.

“A Tứ, mèo con ở đâu ra vậy?”

“Là của đồng nghiệp nuôi.”

Tôi thuận miệng hỏi, hắn thuận miệng đáp, lại để cho tôi phát hiện hắn ngoại tình.

Sau ngày hôm đó, tôi tình cờ lướt qua video con mèo nhỏ này.

Chủ tài khoản đăng bài tên là Hạ Lê, avatar chính là con mèo nhỏ này, hẳn là chủ nhân của con mèo nhỏ.

Đồng nghiệp của Thẩm Tứ Bạch?

Tôi vào trang chủ của cô ta, muốn xem nhiều video mèo con hơn, nhưng càng xem càng kinh hãi.

Trong bài post cô ta đăng, không ngừng xuất hiện bóng dáng Thẩm Tứ Bạch.

Lúc đầu, nó chỉ là một góc áo, một chiếc đồng hồ.

Chậm rãi xuất hiện bóng lưng hắn, ảnh chụp bọn họ nắm tay nhau ở lễ Thất Tịch.

Càng về sau lại càng có ảnh chụp bọn họ nằm trên giường hôn môi.

Lướt xuống một chút, lướt đến cái gần cuối nhất, thời gian biểu hiện là bảy năm trước.

Thẩm Tứ Bạch trong ảnh vừa mới kết hôn với tôi, cũng vừa tiếp nhận tập đoàn Thẩm thị.

Hắn là người thành công được đi diễn thuyết ở đại học, mà Hạ Lê lại là người tiếp đãi hắn.

Bài post viết: “Cố gắng tới gần Thẩm tổng!”

Mà sau này chính là nữ sinh đại học dũng cảm theo đuổi nam thần.

Cuối cùng tôi mới biết, những ngày lễ, ngày kỷ niệm Thẩm Tứ Bạch vắng mặt, hắn ở đâu.

Cũng biết hướng đi tình cảm của bọn họ.

Hai tháng trước họ chia tay.

Cả một tháng Hạ Lê post những bài liên quan đến thất tình.

Cuối cùng đến một ngày, cô ta không còn bị thương nữa, tuyên bố mình sắp kết hôn.

Ngày cưới, mới hôm qua.

Trên trang chủ của cô ta, chính là một tin nhắn được đăng vào rạng sáng hôm qua.

Đó là hai bàn tay nắm chặt mười ngón.

Trên ngón giữa còn đeo nhẫn.

“Phần đời còn lại, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa.”

Ngay vừa rồi, một động thái mới cập nhật – –

“Lam Lệ Thủy không có thất ước, như là Ngân Hà có dấu vết để lần theo, anh cũng vậy.”

“Quay lại hạnh phúc.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.