TƯỞNG TRÚC

C1


1.

 

Sau khi chuông tan học vang lên, tôi cất máy tính bảng, cầm điện thoại trên tay rồi nhắm mắt lại cầu nguyện ba giây.

 

Sau đó mở mắt, ừm, Cố Thời Từ vẫn chưa trả lời tin nhắn.

 

[Thời Từ, em ra trước, anh nhớ đem theo chìa khoá nhé.]

 

[Thời Từ, bao giờ anh tan học?]

 

[Thời Từ, bên ngoài trường học mới mở một tiệm bánh ngọt rất ngon, tan học cùng nhau đi thử được không?]

 

Khung chat của chúng tôi nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có một màu xanh lá cây từ ô trò chuyện của tôi.

 

Tôi luôn tự an ủi mình rằng là do hắn quá bận rộn nên mới không kịp xem tin nhắn.

 

Nhưng tiết học vừa nãy giáo viên tâm lí học đã nói với chúng tôi, một người nếu đủ quan trọng với bạn, thì cho dù bạn có đang tắm nửa chừng cũng sẽ chạy ra trả lời tin nhắn của người đó.

 

 

2.

 

Tôi đứng trước sảnh của khoa Vật lý chờ Cố Thời Từ.

 

Lần trước hắn giận dỗi vì tôi vào tận lớp học để tìm hắn, cho nên lần này tôi liền nhớ kỹ, chỉ đứng ngoài sảnh chờ.

 

Đứng đợi cho đến lúc mặt trời lặn xuống mới thấy được thân hình của hắn.

 

Dáng người cao gầy, đứng trong đám người trông vô cùng bắt mắt.

 

Balo đeo một bên vai, đi bên cạnh hắn còn có một cô gái cầm bản thảo đang cùng hắn tính toán gì đó. 

 

Cố Thời Từ không bao giờ thiếu các cô gái đi bên cạnh.

3.

 

“Cố Thời Từ!”

 

Tôi chạy đến trước mặt hai người họ, sau đó chắp hai tay sau lưng, mỉm cười nhìn cô gái kia.

 

Cô gái đó bị tôi nhìn có chút chột dạ, lặng lẽ trốn sau lưng hắn.

 

Tầm mắt Cố Thời Từ dừng lại trên người tôi một hồi lâu rồi mới mở miệng:

 

“Có chuyện gì?”

 

Kỳ thật trong nháy mắt đó tôi có rất nhiều điều muốn hỏi.

 

Tại sao lại không trả lời tin nhắn tôi.

 

Tại sao lại gần gũi với những cô gái khác như vậy.

 

Tại sao lại quên lời hứa giữa tôi với hắn.

 

Nhưng lời nói đến bên miệng, lại chuyển thành một câu:

 

“Mặt trời lặn rồi, Cố Thời Từ, anh có lạnh không?”

 

 

4.

 

Gió chiều mang theo hơi lạnh, tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt có chút thờ ơ của hắn. Nhịn không được nghĩ đến những người bạn đều thở dài sau khi biết tôi làm chó liếm:

 

“Này, điều kiện của cậu cũng không tệ, tại sao cứ phải đeo bám một người không chịu buông như vậy chứ?”

 

Nhưng sau khi biết đối phương là Cố Thời Từ, và còn dây dưa đến tận bây giờ, bọn họ lại tỏ ra vô cùng hiểu biết:

 

“Nhưng người đó là Cố Thời Từ!”

 

“Cậu không bám hắn thì sẽ có người khác bám.”

 

Thời niên thiếu của mỗi người sẽ luôn gặp được một người để lại hình bóng mãi mãi trong trái tim mình.

 

Cố Thời Từ chính là một người như vậy.

 

Trong đại hội thể thao lớp 11, hắn đột nhiên nghiêng người về phía tôi. Mồ hôi theo yết hầu của hắn lăn xuống, phải nói, đây là khuôn mặt đẹp nhất mà trước giờ tôi từng thấy.

 

Hắn chỉ nghiêng khuôn mặt đẹp trai đó rồi im lặng nhìn tôi. Sau đó tôi nghe thấy hắn nói:

 

“Bạn học, tôi có thể mua cho cậu một chai nước không?”

 

Cố Thời Từ lúc đó nhất định không nghĩ tới.

 

Hắn sẽ khiến tôi gặp rắc rối đến như vậy.

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.