XUÂN DI NƯƠNG

Chương 1 + 2


(Văn án)

Tiểu thư cùng cô gia vô cùng ân ái. 

Khi được chẩn đoán có thai, nàng thương xót tướng công, liền đem ta tặng cho hắn làm nha đầu làm ấm giường. 

Vài tháng sau, tiểu thư hạ sinh một đôi long phượng. 

Cô gia không muốn phụ chân tình của tiểu thư, bèn lấy oán báo ân mà gi//ết ta. 

Sau này, hai người vẫn ân ái như trước, trở thành một đoạn giai thoại trong kinh thành. 

Nhưng lúc ta ch//ết, đã có thai hai tháng.

Khi mở mắt lần nữa, ta trở về thời điểm tiểu thư đem ta tặng cho cô gia. 

Kiếp này, ta trực tiếp trèo lên giường của cha hắn, biến thành mẹ chồng tiểu thư!

1

Đúng như kiếp trước, vào cuối năm tiểu thư được thái y chẩn đoán có thai. 

Cô gia vội vã trở về, nhưng khi đi ngang qua ta, ánh mắt dừng lại trên người ta một lúc lâu.

Ánh mắt ấy, dính chặt làm ta vô cùng khó chịu.

Không lâu sau, trong phòng liền vang lên tiếng dịu dàng của tiểu thư và tiếng dỗ dành của cô gia. 

Nghe từ xa, quả thật là đôi phu thê ân ái.

Sau khi cô gia rời đi, tỳ nữ thân cận bên cạnh tiểu thư là Hồng Diệp bắt đầu mắng chửi: “Hừ, cái loại nữ tử nhà lành gì mà n.g.ự.c nhô cao đến mức áo cũng sắp bung ra, dáng người thì mời gọi, kỹ nữ trong thanh lâu còn không bì kịp. Tiểu thư giữ Xuân Đào làm gì chứ?”

Trong phòng, tiểu thư thở dài: “Không được ăn nói bậy bạ.” Rồi nhanh chóng gọi ta vào phòng. 

Ta cúi đầu quỳ xuống đất. 

Tiểu thư ngắm nhìn ta một hồi lâu rồi mới mỉm cười: “Xuân Đào, ngươi thật có phúc.”

Phúc này, ta thật không dám nhận lần nữa. 

Kiếp trước, sau khi tiểu thư nói câu này vài ngày, cô gia đã kéo ta vào phòng, cưỡng bức ta.

Từ đó, mỗi lần hắn đến viện của tiểu thư, đều gọi ta đến làm ấm giường. 

Ta không biết mình có nguyện ý hay không. 

Phu nhân nuôi ta từ nhỏ bên cạnh tiểu thư, còn gọi ta theo hầu làm của hồi môn. 

Chỉ để sau này, khi tiểu thư mang thai, ta sẽ làm ấm giường cho cô gia. 

Làm tỳ nữ, ta không có quyền lựa chọn.

Nhưng ngay trước ngày tiểu thư sinh nở, đại phu chẩn đoán ta mang thai hai tháng. 

Đột nhiên, ta có hy vọng cho tương lai. 

Ta nghĩ, nửa đời sau sẽ chăm sóc cô gia và tiểu thư, nuôi dưỡng đứa trẻ này đến lớn, báo đáp ân của phu nhân. 

Khi cô gia tìm ta, ta vui mừng định báo tin tốt này. 

Chưa kịp nói, ta đã bị tên tiểu tư của hắn đè xuống nước. 

Trong lúc vùng vẫy, ta thấy ánh mắt c.h.ế.t chóc và vẻ mặt lạnh lùng của hắn. 

Hắn thở dài: “Phu nhân đối với ta chân thành, ta không thể giữ ngươi, khiến phu nhân đau lòng được.”

Chết đuối thật sự đau đớn quá, đời này ta không muốn trải qua lần nữa.

2

Sau khi tiểu thư mang thai, cô gia ngày ngày đến thăm nàng. 

Nhưng mỗi lần đến, ánh mắt đều dừng lại trên người ta. 

Khi thì trên mặt ta, khi thì trên ngực, khi thì trên eo. 

Ánh mắt đó thực khiến ta rùng mình. 

Rõ ràng, hắn rất hài lòng với ngoại hình và dáng người của ta. 

Mỗi lần như vậy, Hồng Diệp bên cạnh tiểu thư đều trừng mắt nhìn ta, sau khi cô gia đi, lại phỉ nhổ: “Đồ hồ ly tinh.” Tiểu thư tuy cười hiền nhưng trong mắt lại ánh lên tia lạnh lùng. 

Kiếp trước, sao ta lại ngốc nghếch nghĩ rằng tiểu thư thật sự hiền hậu, không để ý đến sự tồn tại của ta chứ? 

Nụ cười ẩn chứa sát ý rõ ràng. 

Ta tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy nữa.

Hai ngày nữa, cô gia sẽ kéo ta vào phòng. 

Nhưng làm tỳ nữ, khế ước bán thân vẫn nằm trong tay tiểu thư. Muốn thoát khỏi số phận bị kiểm soát, thật khó khăn.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng tiểu tư hân hoan: “Thiếu phu nhân, Trấn Quốc Công đánh thắng trận, ngày mai sẽ hồi triều!” 

Tiểu thư vui mừng: “Thưởng!” 

Ta siết chặt tay, bỗng nảy ra ý định.

Trấn Quốc Công là cha của cô gia. 

Hiện nay mới ba mươi hai tuổi. 

Chưa từng cưới vợ, hậu viện cũng không có thiếp thất. 

Trở thành người của ông, không ai có thể làm khó ta. 

Dù là tiểu thư hay cô gia, cũng không thể vượt qua Quốc Công Gia. 

Huống chi, cô gia không phải con ruột của ông. 

Cha của hắn từng là thuộc hạ của Quốc Công Gia. Theo Quốc Công Gia nhiều năm, không may mất mạng. Vợ ông nghe tin không chịu nổi, cũng qua đời theo. 

Khi đó, hắn chỉ là đứa trẻ mấy tuổi, không ai chăm sóc. 

Quốc Công Gia đem hắn về phủ, nhận làm nghĩa tử. 

Nhiều năm nay, trong phủ chỉ có một thiếu gia duy nhất.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.