XUYÊN NHẦM VÀO VAI NAM CHÍNH

CHƯƠNG 6: GIAO HÀNG KÍN ĐÁO DỮ CHƯA?


Mấy ngày sau, đồ cô mua cuối cùng cũng đã đến.

Cô kiếm cớ đuổi Hạ Vân Khởi đi, lén lút một mình ra bưu cục lấy hàng.

Thật vất vả đợi xếp một hàng dài, cuối cùng cũng đến lượt cô. Sau khi đọc mã nhận hàng và tên của mình, chị nhân viên nhìn cô rồi nhìn gói hàng, tay cầm bút dừng lại một lúc.

Xác nhận đi xác nhận lại gói hàng này đúng là của cô, sắc mặt chị ấy có chút một lời khó nói hết.

Cô hơi mơ hồ nhưng vẫn nhận đồ từ ánh mắt khiếp sợ của chị ấy.

Cô giấu đồ trong ngực, về đến ký túc xá mới lén lút lấy ra.

Đang định mở hộp, cô chợt thấy dòng chữ trên hộp: “Bộ ba tẩy lông XXX, dùng xong nhẵn bóng, mượt mà~”.

Khoan đã, có gì đó sai sai. Cô nhớ lúc mua hàng, chủ shop có nói là giao hàng kín đáo sao?

Chữ to thế này, còn dùng font đậm, sợ người mù không thấy à?

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô nhớ lại biểu cảm kỳ lạ của chị nhân viên lúc nãy khi đưa mình gói hàng.

Cô ngượng ngùng che kín mặt, thật muốn chuyển sang hành tinh khác sống quá đi, còn mặt mũi nào mà gặp người nữa, quê quá quê rồi.

Nghĩ lại vẫn tức người bán hàng, cô chụp ảnh gửi qua, chất vấn người bán.

“Tưởng là giao hàng kín đáo chứ, đây là gì?”

“Bạn yêu ơi, đây đã là giao hàng kín đáo rồi đấy, không ghi rõ từng sản phẩm rồi mà~”

Người bán không chịu nhận sai chút nào.

Cô giận dữ đôi co với người bán.

Lúc đó, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra.

Nghe thấy tiếng động, cô vội giấu đồ ra sau lưng, quay đầu nhìn lại. Đập vào mắt cô là thân hình săn chắc của Lâu Nghiễn Chu, anh ta chỉ quấn khăn quanh eo rồi bước ra.

Anh ta nhìn thấy cô, tay đang lau tóc bỗng dừng lại, có lẽ không ngờ cô về ký túc xá vào lúc này.

Không khí có chút ngượng ngùng, dù là bạn cùng phòng nhưng mỗi lần ra khỏi phòng tắm, cả hai đều ngầm hiểu mà che đậy kỹ lưỡng.

Tình huống như này vẫn là lần đầu tiên, càng ngượng hơn khi mũi cô chợt nóng lên, hình như có gì đó chảy ra.

Cô cũng bất chấp đồ trong tay bị phát hiện, vội vã lấy tay che mũi lại.

Quả nhiên, mũi chảy một màu m.á.u đỏ tươi. Cô bị chảy m.á.u mũi rồi.

“Gần đây thời tiết khô quá, có chút nóng trong người, haha.” Cô vắt óc nghĩ ra lý do bào chữa.

Lâu Nghiễn Chu không để ý, bình thản mặc quần áo vào.

Cô nhất thời đứng ngượng ở đó, không biết nên làm gì.

“Xin lỗi, không biết anh về lúc này, lần sau tôi sẽ chú ý.” Anh ta xin lỗi với giọng điệu ấm áp, như thể đã làm sai điều gì.

Cô vội xua tay, thấy m.á.u mũi không kiểm soát được lại bắt đầu chảy ra, cô vội đưa tay lên che mũi, lắc đầu ngoe nguẩy.

“Không sao, không sao. Tôi không thiệt.” Cô lẩm bẩm nói.

Lâu Nghiễn Chu khựng lại.

“À không, ý tôi không phải vậy. Ý tôi là, trong ký túc xá nam không mặc đồ là cũng là chuyện bình thường. Anh còn mặc một chiếc mà.”

Càng giải thích càng tệ, miêu tả kiểu gì mà nghe càng lúc càng tối, tai Lâu Nghiễn Chu đỏ như máu.

“Ừm, tôi còn có việc.”

Lâu Nghiễn Chu mặc quần áo xong liền ba chân bốn cẳng rời đi. Bỏ lại mình cô trong phòng.

Cô nghẹn lời, anh ta còn ngây thơ hơn cả cô nữa.

Cô dứt khoát lau m.á.u mũi, kệ nệ vác đồ vào phòng tắm, không quên mang theo gói hàng mình vừa mua vào cùng.

Lâu Nghiễn Chu ra ngoài vừa hay lại hợp ý cô.

Hơi nước trong phòng tắm vẫn còn mùi sữa tắm của Lâu Nghiễn Chu.

Cô lại nhớ đến khoảnh khắc vừa rồi, m.á.u mũi vừa ngừng giờ lại chảy nhiều hơn.

Cô kêu lên một tiếng, cố kiềm chế bản thân không nghĩ đến cảnh ấy nữa.

Ba tiếng sau, cô nhìn chân tay mịn màng, bóng loáng của bản thân, hài lòng gật đầu.

Dù bản thân có bị biến thành con trai đi nữa, cô cũng phải là một chàng trai trắng trẻo, không lông, phải để bản thân là một bé heo tinh xảo nõn nà cô mới chịu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.