Khi Hồ Trân Trân tỉnh dậy, phát hiện ra bản thân mình đang nhắm mắt dựa lưng vào ghế.
Lông mi như có keo dính, tổn rất nhiều sức để mở mắt ra bình thường.
Cô sờ được sống mũi, trái tim vẫn đập nhanh vì chưa thoát khỏi bóng đen cái c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe cộ.
“Cô ta bị sao vậy? Không phải mới quen Giang Hoa được một tuần sao? Yêu đến mức như vậy luôn?”
Hồ Trân Trân cụp mắt xuống, nghe được tiếng người phụ nữ ở đối diện khẽ nói.
“Ôi, ngày nhận chứng nhận kết hôn đã khắc c.h.ế.t chồng, nếu đổi lại là tôi, tôi sẽ không xuất hiện ở nhà tang lễ, cô ta ngồi ở đây đương nhiên là đóng kịch cho người ngoài chúng ta xem rồi!”
Nghe thấy lời này, Hồ Trân Trân giật mình.
Đây không phải là cốt truyện trong tiểu thuyết tối hôm qua cô đọc sao? Chẳng lẽ cô thật sự xuyên sách rồi? Bộ truyện “Ảnh đế toàn năng” tối hôm qua thật sự đặc sắc, bởi vì cô trùng tên với mẹ kế của nam chính, Hồ Trân Trân lúc đó vẫn còn đùa giỡn ở khu vực bình luận, tuyên bố phải đọc thuộc lòng hết cốt truyện, đề phòng xuyên không.
Nhưng ai ngờ sáng nay cô bởi vì ngủ không đủ giấc, nên đã xảy ra tai nạn xe cộ, vừa mở mắt đã tới đây.
A a a, sao lại cố tình xuyên qua vào lúc này chứ, cô sắp nhận được một triệu, điều này khiến Hồ Trân Trân rất khó chịu, cô là người yêu tiền, giấc mộng cả đời chính là trở thành triệu phú, rất vất vả ước mơ mới thành hiện thực. Lúc này, người đã xuyên qua đây sao lại không khó chịu chứ.
May mắn thay, cô có khả năng chỉnh lại cảm xúc rất tốt, nhanh chóng tự an ủi mình.
Có thể sống thêm một lần nữa cũng không tệ, kiếp trước ước mơ chưa hoàn thành vẫn có thể thực hiện ở kiếp này.
Cô mở điện thoại ra, bấm vào camera, lật về camera trước, chụp một tấm.
Tuyệt vời, là một người đẹp, có thể kiếm được tiền.
Tích, tích, tích, tích đã phát hiện ký chủ, hệ thống đã được kích hoạt.
Tinh thần Hồ Trân Trân căng thẳng, bị tiếng nhạc làm cho giật mình một chút, cô đưa mắt nhìn xung quanh nhìn những người khác, nhận ra rằng chỉ có cô mới nghe được âm thanh đó.
Người phụ nữ ở đối diện thỉnh thoảng lại nhìn cô chằm chằm, khi thấy Hồ Trân Trân run rẩy, cười nói với người bên cạnh: “Nhìn cô ta mà xem, trời nóng như vậy mà run cầm cập, người không biết lại tưởng là chúng ta bắt nạt cô ta.”
“Chỉ là giả bộ mà thôi, người có thể kết hôn với Giang Hoa làm sao có thể đơn giản như vậy.”
Sự chua chát, ghen tị trong giọng điệu của cả hai khiến những người còn lại đến cúng viếng nhịn không được nhíu mày, nhưng ngại Hồ Trân Trân là nữ chủ nhân của gia đình nên cũng không nói gì.
Những lời chua chát đó của hai người kia cũng nhắc nhở Hồ Trân Trân.
Đây là một thế giới khác, và kết cục của cô trong cuốn sách không tốt, cô đã trải qua tai nạn xe cộ một lần, không muốn trải nghiệm lần thứ hai đâu.
Hệ thống 65212 đang phục vụ ngài, xin vui lòng hoàn thành nhiệm vụ mới để mở khóa toàn bộ hệ thống.
Hồ Trân Trân mở to hai mắt ra, đôi đồng tử đen láy được nước mắt gột rửa khiến chúng trông sáng lạ thường.
Có bàn tay vàng, chuyện này không thể bỏ qua.
Người phụ nữ lên tiếng trước giật mình vì cô đột ngột mở mắt, sau đó lại càng ghen tị, tiếp tục nói: “Sau này có kịch hay để xem rồi, tuổi còn trẻ đã trở thành góa phụ, còn phải nuôi con trai cho người khác, không biết sau này còn có thể kết hôn lần hai không?”. Trong giọng nói của bà ta xen lẫn sự ác độc không che dấu: “Không chừng gả cho một người góa vợ”
Người bên cạnh hào hứng nói: “Góa vợ với góa chồng, đúng là trời sinh một cặp đó nha.”