Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão

Chương 1


[Cố Căng, sao cô lại có thể độc ác như vậy chứ! Cô biết rõ Dạng Dạng bị bệnh m.á.u khó đông, chỉ cần sơ xát một chút thôi là m.á.u sẽ chảy ra không ngừng, còn cố ý đẩy con bé xuống cầu thang?]

 

[Thiên kim nhà họ Cố chỉ có thể là Dạng Dạng, cái gì cô cũng không biết, nhà họ Cố chúng tôi đón cô về để cô có thể hưởng phúc vậy mà cô vẫn chưa biết đủ sao?]

 

[Hôm nay Dạng Dạng mà xảy ra chuyện gì thì cô lập tức cút trở về trại trẻ mồ côi ở nông thôn cho tôi!]

 

Cố Dạng tỉnh lại trong tiếng mắng chửi của người phụ nữ bên cạnh, hàng mi dài khẽ rung, mở mắt ra đập vào mắt là một căn phòng khách được trang trí xa hoa lộng lẫy.

 

Giờ phút này cô đang dựa vào cánh tay của một vị phu nhân trẻ tuổi, mà vị phu nhân đó lại đang giận dữ mắng chửi một cô gái ở góc cầu thang đối diện.

 

Cố Dạng cảm thấy đầu óc nặng nề, sau gáy và một vài chỗ trên cơ thể đều cảm thấy đau nhức, nhất thời vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

 

Đột nhiên, sau gáy truyền đến cảm giác lạnh lẽo cùng với một cơn đau.

 

Cô theo bản năng liền đưa tay ra sờ.

 

Tay cô bị người khác giữ lấy, sau lưng vang lên một giọng nói ôn hòa: [Đừng chạm vào.]

 

Giọng nói ôn hòa, nhưng lại xen lẫn chút lạnh lùng, giống như gió xuân se lạnh.

 

Vị phu nhân nhìn cô bằng vẻ mặt quan tâm, giọng nói cũng dịu dàng hơn ban nãy: [Dạng Dạng, bác sĩ Kỷ đang khử trùng vết thương cho con.]

 

Sau khi bác sĩ Kỷ cầm m.á.u và băng bó lại vết thương cho Cố Dạng xong, một bên lục hòm thuốc, một bên dịu giọng nói: [Cố phu nhân, lệnh tiểu thư mất quá nhiều máu, cần phải truyền máu. Nhưng nghe nói lệnh tiểu thư có nhóm m.á.u Rh – null, chắc bà cũng biết là đây là nhóm m.á.u đặc biệt, bên phía kho m.á.u bệnh viện không có loại m.á.u này.]

 

Người bình thường bị chấn thương đầu cũng không mất quá nhiều máu, nhưng Cố Dạng lại mắc bệnh m.á.u khó đông, sau khi bị thương nếu không cấp cứu kịp thời thì m.á.u sẽ không ngừng chảy cho đến khi hết m.á.u rồi chết.

 

Cố phu nhân quay đầu lại phân phó cho bảo mẫu: [Đi đưa Phong Quyết đến đây.]

 

Chẳng mấy chốc, bảo mẫu đã dẫn một thiếu niên gầy gò mặc áo sơ mi trắng đến.

 

Anh từ dưới hoàng hôn đi vào, như thể bước ra từ trong bức tranh thủy mặc, không nhuốm chút bụi trần, cao quý sạch sẽ.

 

Anh đứng cúi đầu trước mặt Cố Dạng, những sợi tóc lòa xòa trước trán che đi đôi mắt, gương mặt sáng sủa, đường nét rõ ràng, đôi môi mềm mại hơi mím lại, trông rất xinh đẹp nhưng cũng rất ngoan ngoãn.

 

Anh ngước mắt lên liếc nhìn Cố Dạng một cái, đôi mắt trong veo như hồ nước lặng, nhưng lại bị bao phủ bởi một tầng sương mù.

 

Cố Dạng từng là một bác sĩ tâm lý, nhưng giờ phút này cô không cần phải phán đoán cũng có thể biết được đằng sau lớp sương mù đó chính là sự tĩnh lặng và sự cô đơn tuyệt vọng, như thể một ông già sắp c.h.ế.t đã dành cả cuộc đời để canh giữ trong tuyệt vọng.

 

Tại sao một thiếu niên đang độ xuân xanh lại mang đến cho cô cảm giác này chứ? Hay là do cô nhìn nhầm?

 

Ngay khi Cố Dạng đang muốn tìm tòi nghiên cứu sâu hơn thì phát hiện ra chàng thiếu niên đã sớm dời tầm mắt đi nhìn chỗ khác. Anh đứng ở đó, dòng m.á.u đỏ tươi truyền từ cơ thể anh sang cơ thể cô thông qua dụng cụ truyền máu.

 

Bây giờ Cố Dạng mới để ý, trên mu bàn tay trắng ngần của thiếu niên có chi chít những vết kim đ.â.m chỉ nhìn thôi cũng khiến người khác hoảng sợ.

 

Mà đúng lúc này, trong nháy mắt đầu cô xuất hiện rất nhiều hình ảnh về thiếu niên xinh đẹp bị kim đâm, một đoạn ký ức không phải của cô lũ lượt kéo tới.

 

Cố Căng, Phong Quyết, kho m.á.u di động, thiên kim thật giả, bệnh m.á.u khó đông…

 

Phải mất một hồi lâu, Cố Dạng mới tiêu hóa được một sự thật – Cô vừa mới được kế thừa khối tài sản tiền tỷ đã xuyên sách!

 

Cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết thiên kim thật giả vừa xem qua có tên là <<Thân phận của nữ chính>> – trở thành em gái thiên kim giả.

 

Chính là loại bên ngoài thì ưu nhã cao quý, kỳ thật lại là tu hú không biết xấu hổ chiếm tổ chim khách, điên cuồng tìm đường chết, cuối cùng nữ phụ trà xanh nhận kết cục vô cùng thê thảm.

 

Còn cùng họ cùng tên với cô…

 

Mà hiện tại vị đang thản nhiên ngồi chơi điện thoại ở một góc cầu thang kia chính là người chị gái khác ba khác mẹ của cô – Cố Căng, cũng chính là nữ chính xinh đẹp quen biết rộng giỏi ngụy trang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.