Thẩm Úc vừa về nhà thì đã lên phòng sách, ta chạy thục mạng về phòng để bình ổn.
Thực ra lúc mới đến, ta cũng có suy nghĩ không mấy sạch sẽ với Thẩm Úc, oắt con này vốn là nam chính, từ khuôn mặt đến thân thể, mọi mặt đều là hoàn mỹ nhất.
Đêm đó, ta nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, ta biết ngay là Thẩm Úc đang tắm.
Lúc này giả vờ không nghe thấy, trực tiếp đẩy cửa vào.
Cuối cùng ta cũng thông ra, vì sao hiện thực của Thanh Thuỷ Văn lại khắc nghiệt như vậy.
Kể từ ngày đó, ta chặt đứt suy nghĩ khôngmấy an phận với người đàn ông này.
Lúc Thẩm Úc bước ra, vẻ mặt ta đã bình thường, hơi chột dạ giả vờ học tập.
Hắn cũng giống như không có chuyện gì xảy ra, chỉ giải thích với ta một câu: “Vòi hoa sen trong phòng anh bị hỏng rồi, cho nên anh mới dùng nhờ phòng tắm của em.”
Nói rồi lại dừng lại một giây: “Anh tưởng em sẽ không về sớm như vậy.”
Xác thật, ngày hôm đó ta vốn dĩ nói với hắn muốn đi ra ngoài ăn lẩu với bạn thân, cũng không đi được.
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, mỉm cười thật tươi: “Không sao đâu, anh.”
Thẩm Úc không chớp mắt nhìn chằm chằm muốn so xét tình chân thực, ánh mắt sâu thẳm.
Cuối cùng chỉ “ừ” một tiếng rồi quay người rời đi.
Thẩm Úc đối xử với ta rất tốt, nhưng cũng cực kỳ nghiêm khắc.
Thậm chí, mỗi gia quy đều vì ta mà lập thành sớ.
Đêm đó, ta quyết định chuyển mục tiêu lên bạn cùng bàn – một vận động viên thể thao ngang ngạnh bướng bỉnh.
Ta dùng giọng nói mềm mại nói chuyện với tên nhãi ranh đó, dùng ánh mắt ngưỡng mộ như một chú thỏ con nhìn hắn chơi bóng.
Thật nhanh, trước một ngày nhãi ranh này hẹn ta vào đêm thứ bảy, nói có chuyện quan trọng muốn nói với ta.
Ta vui vẻ đồng ý, ngày hôm sau dậy sớm để trang điểm.
Nhưng lịch sử trò chuyện bị Thẩm Úc nhìn thấy được, hắn nhẹ nhàng xóa kết liên hệ bạn cùng bàn của ta khỏi điện thoại, lập ra gia quy đầu tiên là “không được đi chơi riêng với người khác giới”.
Đêm đó tên khốn khiếp ấy phạt ta chép lại quy tắc này 1000 lần, ta chép đến mức tay mỏi, khóc lóc cầu xin hắn, nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng lau nước mắt trên khóe mi tôi.
“Tang Tang, trẻ con phạm lỗi đều bị phạt.”
Kể từ đó, ta không bao giờ gặp lại bạn cùng bàn của mình ở trường nữa.
Sau đó, ngày càng có nhiều quy tắc được lập riêng cho ta, ta không hiểu Thẩm Úc tại sao lại làm vậy nữa. Chỉ là, ta cũng không dám sinh sự gây chuyện với hắn.
Vì thế, ta đường đường là nữ chính truyện pỏn, không được xơi miếng thịt nào lại bắt đầu vùi mình học tập.
Có lần ta từng nghĩ, hắn muốn bồi dưỡng ta trở thành nữ chính chăm chỉ trong truyện Thanh Thuỷ Văn sao?
Thành tích học tập ta cũng khá tốt, hiện tại thi cũng thi xong rồi, người cũng đã trưởng thành, hắn dựa vào cái gì mà quản ta nữa?
Trong lòng ta thầm thề, lần này thề sống c.h.ế.t sẽ không chép lại gia quy hay cúi đầu trước Thẩm Úc nữa!
Hơn nữa, ta nhất định sẽ đánh đổ gia quy c.h.ế.t tiệc của tên oắt con đó.
Trong lòng không ngừng nghênh ngang hếch n.g.ự.c ngẩng cao đầu, không biết lại cười ngủ thiếp từ bao giờ.