Bạn trai cũ bị tôi đá giàu lên rồi

Chương 2


Tôi ngồi lên xe Mạnh Đình Hi.

 

Ứng Triêu Triêu từng gào lên “Thà khóc trên xế hộp xịn xò chứ không cười trên con xe đạp ghẻ”, bởi vì nhét một tờ rơi quảng cáo lên xe mà được ngồi trên con xe sang còn sang hơn cả BMW, nhưng mà chủ xe lại là bạn trai cũ bị tôi đá vô cùng căm hận tôi.

 

Nhục chết!

 

Trong lòng tôi thầm nghĩ lát nữa Mạnh Đình Hi sẽ chế nhạo mình đến thế nào đây? Sẽ chửi tôi hám giàu hay là mắng tôi đáng chết?

 

Lúc trong đầu tự tưởng tượng ra hình ảnh Mạnh Đình Hi sẽ vênh váo như thế nào, sẽ dùng tiền chà đạp tự tôn của tôi như thế nào, cái mũi của tôi lại thấy ngứa, không nhịn được hắt hơi một cái.

 

Một chiếc khăn lông màu trắng được lấy ra, không nghiêng không lệch phủ lên đầu tôi.

 

“Lau sạch người đi, đừng làm bẩn xe của tôi.”

 

Giọng hung dữ lắm!

 

Tôi lau người, phát hiện ra chẳng biết từ lúc nào trên xe đã mở điều hoà, nhiệt độ mở khá cao, tức thì xua đi khí lạnh.

 

Anh ta dựa vào ghế ngồi bên cạnh tôi, không nói chuyện, mắt cũng nhắm lại, tôi thậm chí còn nghĩ không biết có phải anh ta ngủ rồi không.

 

Tôi nhìn đồng hồ một chốc, nghĩ anh ta thậm chí còn không biết trân trọng cơ hội hiếm có này có thể đứng trên đỉnh cao đạo đức mà tuyệt tình sỉ nhục người bạn gái cũ ham tiền, nhẫn tâm của mình. Đúng là chập mạch.

 

Nếu không thì tôi xin bái bai trước đây!

 

Ai ngờ vừa muốn đứng dậy, người đàn ông bên cạnh đột nhiên mở mắt ra, giọng nói còn lạnh lẽo hơn vừa nãy: “Vẫn còn 35 phút nữa.”

 

Chếc! Hoá ra là chưa ngủ à!

 

Tôi lại ngồi thẳng người, không nhịn được hỏi: “Mạnh Đình Hi, rốt cuộc anh gọi tôi đến là muốn tôi làm gì?”

 

Muốn báo thù rửa hận có thể làm dứt khoát được không?

 

Đến mí mắt anh ta cũng lười nhấc lên: “Cô im miệng là được.”

 

Tôi im lặng rồi lại không nhịn được nhìn mặt anh ta.

 

Đường nét đã bớt đi nhiều cái nét ngây thơ, nước da trắng thêm mấy tông, lồng n.g.ự.c dưới lớp quần áo rắn chắc, chân cũng dài ra mấy xăng-ti.

 

Má!

 

Tiểu tử này sao lại đẹp vậy ta?

 

“Ứng Triêu Triêu.” Người đàn ông đang nhắm mắt đột nhiên mở miệng, đôi tai lại đỏ bất thường: “Quay cái bản mặt cô đi ngay!”

 

Tôi vội dời tầm mắt.

 

“Sao anh biết tôi đang nhìn anh?”

 

“Nói thừa! Hơi từ mắt từ mũi cô đều phả lên trán tôi đấy!”

 

Tôi: “…”

 

“Xin lỗi nhé.”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.