23
Cuối cùng.
Triệu Tiểu Vương bị cảnh sát bắt đi.
Thi thể được người của Cục Thần tiên Ma quái đem đi.
Lý quan chủ nghiêm túc giúp chúng tôi “rửa sạch” căn hộ một lần, lại giúp chúng tôi bày biện lại phong thủy trong nhà, tạo thành bố cục sinh sôi nảy nở không ngừng, giúp chúng tôi huỷ diệt toàn bộ âm khí còn sót lại trong nhà.
Sau khi lăn lộn một trận thì trời đã gần sáng.
Tôi và Triệu Bình Bình, Trương Tiểu Muội nhìn nhau.
“Hay là ngủ chung đi? Tớ nói trước, không phải là do tớ sợ đâu!”
“Được!”
“Được nha!”
Ngoại truyện: Góc nhìn của cô Ngô ở căn hộ 1801
“Thình thịch thình thịch!”
“Thình thịch thình thịch!”
Ngày hôm đó, sau khi biết tin bạn trai và bạn thân gian díu với nhau, tôi uống chút rượu, lúc thấy gió thổi mạnh nên đi đóng cửa sổ lại thì ngã xuống từ tầng 18. Bây giờ, tôi chỉ có thể úp mặt xuống mà di chuyển.
Tôi “bay” đến chỗ chòi nghỉ mát trong khu nhà mình để nghỉ ngơi trong chốc lát.
Trong chòi nghỉ mát, có hai người đang nói về tôi.
Cô gái dùng khuỷu tay huých nhẹ vào một cô gái khác: “Haiz, cậu đã biết tin gì chưa? Nghe nói chung cư của chúng ta trước kia có một cô gái ngốc nghếch, vì một thằng đàn ông ngoại tình mà nhảy lầu tự sát!”
“Là đứa ngu lờ nào vậy! Làm như vậy không phụ lòng cha mẹ nuôi nấng suốt bao nhiêu năm à!”
“Yêu đương mù quáng!”
“Đồ não tàn chỉ biết yêu đương!”
Hai người phẫn nộ mắng tôi một trận.
Tôi thở dài, rất muốn đáp lại hai người họ một câu.
“Tôi không nhảy lầu vì tình! Tôi chỉ xui xẻo thôi!”
Chỉ tiếc là ma lực của tôi còn quá thấp nên không thể hiện thân được.
Nếu không, tôi nhất định sẽ dọa cho họ sợ.
Tôi đang chuẩn bị di chuyển sang chỗ khác.
Một cô gái đang chăm chú bấm điện thoại trong góc bỗng dưng lên tiếng.
“Người ta có sai thì người ta cũng tự chịu trách nhiệm rồi! Hai người nuôi cô ấy được ngày nào chưa? Đến phiên các cô ở đây nói ra nói vào à? Người ta cũng đã qua đời rồi, đừng có thượng đẳng mà đi chỉ trích người khác! Bớt khẩu nghiệp lại, tích đức chút đi!”
Hai nữ sinh kia vừa tính cãi lại.
Cô gái đó đã nói tiếp: “Các cô nói xem có phải là cô gái kia đã nghe thấy các cô nói về cô ấy hay không? Cẩn thận đêm nay cô ấy đi tìm các cô đó!”
Tôi: Nói lung tung vậy mà cũng chuẩn lắm.
Sau đó, tôi mới biết là cô ấy tên Lâm Nguyệt Nguyệt, là hàng xóm nhà kế bên.
Vốn dĩ, tôi cho rằng chúng tôi sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.
Mãi cho đến khi tôi phát hiện ra trước cửa nhà cô ấy có một cặp sư tử đá nhỏ, nhà của cô ấy cũng bắt đầu xuất hiện âm khí.
Tôi vẫn luôn cảm thấy cặp sư tử đá nhỏ này không được bình thường, vì vậy bèn dùng ma lực mà tôi đã tích góp được để gọi điện thoại cho cô ấy, dặn cô ấy mang cặp sư tử đá này đi chỗ khác.
Nhưng cô ấy là một cô gái cứng đầu.
Sau đó, có quỷ sai đến dương gian tuần tra.
Tôi trốn tránh suốt một thời gian dài.
Chờ đến khi tôi nhìn thấy cô ấy lần nữa, có người đang ở trong nhóm cư dân hỏi xin cô ấy link mua cặp sư tử đá nhỏ kia.
Trong hình, cửa nhà cô ấy đã tràn ngập âm khí.
Nhưng ma lực của tôi có hạn, chỉ nhận ra tình hình này cực kỳ bất thường nhưng lại không biết nên giúp Lâm Nguyệt Nguyệt như thế nào.
Cũng may là tôi có một hội nhóm ma.
Nhóm trưởng của hội nhóm ma có tên là “PD có một mái tóc đẹp”. Con ma này cực kỳ am hiểu về huyền học.
Mỗi khi trong nhóm có con ma mào hỏi về chuyện có liên quan đến huyền học, nó đều sẽ trả lời ngay lập tức.
Có người hỏi PD trong ID của nó có nghĩa là gì?
Nó nói PD có nghĩa là trứng bắc thảo*, bởi vì nó thích ăn trứng bắc thảo.
(* Trứng bắc thảo là 皮蛋, phiên âm là [pídàn].)
Vì thế, tôi chuyển tiếp những tin nhắn nghi ngờ của Lâm Nguyệt Nguyệt vào trong nhóm.
Sau khi “PD có một mái tóc đẹp” trả lời, tôi sẽ copy paste câu trả lời gửi vào nhóm chat cư dân.
Tuy rằng trung gian trải qua rất nhiều khúc chiết, nhưng cũng may là cuối cùng đã cứu được Lâm Nguyệt Nguyệt.
Gia đình giàu tám đời, tôi tới đây!
(Kết thúc.)