Bí Ẩn Sư Tử Đá

Chương 6


21

Triệu Bình Bình đỡ tôi dậy, quay đầu nhìn về phía đạo sĩ: “Vương đạo trưởng, vậy còn anh thì sao?”

“Các cô đi trước đi, tôi tự có cách thoát thân!”

Trương Tiểu Muội cũng nhanh chóng chạy lại đỡ tôi dậy.

3 người chúng tôi nhanh chóng chạy về phía cổng lớn.

Ngay lúc Triệu Bình Bình sắp mở cổng chính ra, con ma kia thuấn di* lại đây cản đường chúng tôi!
(* Thuấn di: Dịch chuyển tức thời.)

“Chỉ dựa vào tu vi của đạo sĩ mà mày tìm đến mà cũng muốn ngăn cản được tao à? Nằm mơ đi!”

Chúng tôi đồng loạt nhìn về phía phòng ngủ.

Vương đạo trưởng đã hộc máu, hôn mê bất tỉnh.

Con ma kia hóa thành một làn khói đen, nhanh chóng bay về phía tôi.

Nhưng trước khi nó kịp chạm vào tôi thì bỗng dưng lại phanh lại khẩn cấp.

Đôi mắt đỏ au của nó theo phản xạ tự nhiên mà nhìn về phía sau.

Rõ ràng là sau lưng nó không có gì cả, nhưng nó lại điên cuồng khua tay múa chân, không ngừng phát ra tiếng kêu chói tai.

“Một con ma chỉ mới chết 4 năm như mày mà lại dám động thổ trên đầu Thái Tuế*! Tao sẽ nuốt mày ngay bây giờ!”
(* Động thổ trên đầu Thái Tuế: Nghĩa bóng dùng để chỉ hành động xúc phạm đến người có quyền thế lớn.)

Một con ma đã chết 4 năm?

Chẳng lẽ là cô Ngô!

Con ma kia đánh mạnh về phía sau.

Cô Ngô chắc chắn không phải là đối thủ của nó.

Phải làm sao bây giờ?

Ngay lúc tôi đang sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng thì bỗng dưng, cửa chính được mở ra.

Dưới ánh trăng, một vị đạo sĩ khoác áo choàng tím cổ xưa đang đứng trước cửa, trên mặt nở một nụ cười nhạt, tay cầm lá bùa.

Tuy đạo trưởng đã bạc trắng đầu nhưng dáng đi của ông ấy vẫn rất ổn định và mạnh mẽ. Thoạt nhìn chính là dáng vẻ tiên phong đạo cốt, pháp thuật cao siêu.

Ông ấy nhìn về phía 3 người chúng tôi: “Tại hạ là Lý Thanh, quan chủ đời thứ 332 của Bạch Vân Quan. Mới ban nãy là ai đã gọi cho tiểu đồ đệ Lý Vũ Liên của tôi?”

Lý Vũ Liên?

Lúc nãy, khi tôi tìm cao nhân trên mạng, hình như là đã liên hệ cho người này.

Nhưng sóng điện thoại bên phía cô ấy không được tốt, chỉ nói được vài câu đã cúp máy.

Tôi vội nói: “Là tôi.”

Lý quan chủ gật đầu: “Đồ đệ của tôi đang ở vùng núi sâu rừng già để bắt ma ăn phân nên đã nhờ tôi đến đây.”

Con ma kia thấy chúng tôi hăng say trò chuyện với nhau, nó bị ngó lơ nên cực kỳ bất mãn.

Nó gào lên một tiếng, móng tay nhanh chóng dài ngoằng ra, đánh về phía mặt của Lý quan chủ.

Nhưng mặt Lý quan chủ vẫn chưa mảy may biến sắc, chỉ bình tĩnh ném lá bùa trong tay ra.

“Bùm!” Một tiếng nổ lớn.

Con ma kia bị nổ tung như pháo hoa.

Nổ tung!

Mới ban nãy, nó chỉ cần chưa đầy 1 phút là đã đánh ngất Vương đạo trưởng. Một con ma có tu vi mấy trăm năm, vậy mà lại nổ tung theo cách này!

“Trên tay con ma này nhuốm máu của không biết bao nhiêu người, vừa mượn thọ lại vừa đoạt xá! Tôi trực tiếp cho nó một pháo, để nó nổ tung thành tro bụi.” Lý quan chủ lộ ra vẻ mặt ghét bỏ mà quơ quơ cây phất trần trong tay, sau đó bước về phía phòng ngủ.

Ông ấy đỡ Vương đạo trưởng đang ngất xỉu dậy, sau đó nhét vào miệng anh ấy một viên đan dược.

“Ăn nhiều sống lâu!”

Sau đó, ông ấy lộn ngược ra phía sau, dùng một ngón tay chỉ về phía góc tường ngay cửa chính.

“Ở đây còn một con.”

Tôi nhanh chóng đứng chắn trước mặt Lý quan chủ, sợ ông ấy ra tay với cô Ngô.

“Đạo trưởng, cô Ngô là một con ma tốt, hôm nay cô ấy đã cứu tôi rất nhiều lần!”

Vị đạo sĩ áo tím này cũng gật gù: “Đúng vậy, trên người cô ấy không hề có chút oán khí nào, thậm chí còn tích lũy một đống công đức. Nếu đã như vậy, lão đạo bèn tặng cho cô ấy một tương lai xán lạn vậy.”

Dứt lời, Lý quan chủ bắt đầu lẩm bẩm niệm chú.

Thoạt nhìn như là đang siêu độ cho cô Ngô.

Tuy rằng tôi không nhìn thấy cô ấy, nhưng tôi vẫn muốn gửi đến cô ấy một lời cảm ơn chân thành nhất.

“Cô Ngô, cảm ơn cô đã cam tâm tình nguyện ra tay cứu giúp tôi.”

Tôi lấy điện thoại di động ra: “Lý quan chủ, số tài khoản Alipay của ngài là bao nhiêu vậy? Tôi muốn hỏi một chút, tôi muốn tìm cho cô Ngô một gia đình giàu tám đời, không biết là giá cả như thế nào vậy?”

……

Chẳng bao lâu sau, người của cục cảnh sát đã đến nơi.

Đồng thời còn có mấy người tự xưng là người của Cục Quản lý Thần tiên Ma quái đến đây để điều tra chuyện này.

Chân tướng mọi việc cuối cùng cũng được sáng tỏ.

22

Nhân viên công tác của Cục Quản lý Thần tiên Ma quái ngồi đối diện bàn ăn.

Triệu Bình Bình uống một cốc nước ấm, hít sâu một hơi, bắt đầu chậm rãi kể chuyện.

“Kể từ khi lên cấp 2, tôi đã phát hiện ra bà nội mình có vấn đề. Bà ấy không những trở nên già nua hơn trước mà có mấy lần, rõ ràng là bệnh sắp chết rồi nhưng chẳng được bao lâu sau đã tinh thần phơi phới. Sau đó, tôi phát hiện ra sau lưng việc bà nội trở nên tràn đầy sức sống là khắp làng trên xóm dưới xung quanh, lúc nào cũng sẽ có thiếu nữ trở nên già nua chỉ sau một đêm.”

“Tôi không dám nói với ai. Cũng kay là bà nội chưa từng ra tay với bất kỳ ai trong nhà. Cho nên, tôi liều mạng học tập, thi đậu đại học, chỉ là vì muốn tránh khỏi bà nội.”

“Năm ấy, khi đang học năm thứ tư đại học, trong lúc tôi gửi tin nhắn thoại với Nguyệt Nguyệt, bà nội đã vô tình nghe thấy ngày tháng năm sinh của cậu ấy.”

“Bà ấy tính ra được sinh thần bát tự* của Nguyệt Nguyệt, nhận ra cậu ấy rất phù hợp để làm vật chứa cho bà ấy đoạt xá. Bà nội muốn tôi giúp đỡ, tôi đương nhiên không muốn đồng ý, nhưng bà ấy lại hút khô một bé gái mồ côi trong thôn ngay trước mặt tôi. Bà nội uy hiếp tôi, nói nếu như tôi không giúp bà ấy, bà ấy vẫn có rất nhiều cách để Nguyệt Nguyệt lặng lẽ chết đi mà không ai hay biết.”
(* Sinh thần bát tự: Thiên Can Địa Chi của giờ, ngày, tháng, năm sinh theo lịch âm.)

“Tôi chỉ có thể giả vờ do dự, sau lưng âm thầm tìm kiếm kỳ nhân dị sĩ, nhưng chuyện này cũng không dễ dàng gì. Cũng may là Thất Tinh Đoạt Xá Trận này cần chuẩn bị rất nhiều thứ, cho nên tôi mới có thêm thời gian. Sau đó, tôi được người khác giới thiệu, cuối cùng cũng tìm được Vương đạo trưởng.”

Vương đạo trưởng ban nãy còn đang ngất xỉu, sau khi ăn đan dược của Lý quan chủ thì sắc mặt đã khá hơn nhiều.

Anh ấy tiếp lời của Triệu Bình Bình: “Đúng vậy. Lúc cô Triệu tìm đến tôi, dựa vào sinh thần bát tự của con ma kia, tôi suy tính ra được rằng bà ta là một lệ quỷ đã hơn trăm năm tuổi. Tôi cũng không tự tin rằng sẽ nắm chắc phần thắng, cho nên tôi và cô Triệu quyết định sẽ dùng mưu kế để thắng!”

“Theo như hiểu biết của tôi thì, tuy trận pháp Thất Tinh Đoạt Xá Trận này cực kỳ ác độc, có thể mạnh mẽ chiếm đoạt cơ thể của người khác, nhưng đối với người bày trận thì nguy hiểm cũng cực cao. Người bày trận cần phong ấn hồn phách của mình lại để làm mắt trận. Một khi hồn phách đã bị phong ấn thì sẽ mất hết tu vi, chỉ có thể mặc cho người ta khống chế. Đây là nhược điểm lớn nhất của con ma kia!”

Trương Tiểu Muội thở dài: “Nhưng bà nội tôi trời sinh đã đa nghi, cho dù trước đó tôi và chị Bình có cố gắng đến mấy để có được sự tín nhiệm của bà ấy thì bà ấy vẫn chia hồn phách của mình thành hai nửa. Một nửa phong ấn trong thi thể, nửa còn lại giao cho Triệu Tiểu Vương. Trước khi phong ấn, bà nội từng cảnh cái chúng tôi, nói rằng nếu như một nửa hồn phách của bà ấy bị tổn thương gì thì nửa còn lại sẽ tự động hủy bỏ phong ấn. Nếu bất kỳ người nào trong số chúng tôi dám phản bội bà ấy thì bà nội sẽ giết hết tất cả chúng tôi!”

Em ấy áy náy nhìn về phía tôi: “Chị Nguyệt Nguyệt, xin lỗi chị. Em và chị Bình không nói trước với chị là bởi vì Triệu Tiểu Vương vẫn luôn giám thị hai chị em chúng em. Nếu cậu ta phát hiện ra bất kỳ sơ hở nào, cậu ta sẽ ngay lập tức huỷ bỏ phong ấn một nửa hồn phách của bà nội, tất cả chúng ta đều phải chết.”

Vương đạo trưởng gật đầu mà nói: “Vì có thể triệt để tiêu diệt con ma này, chúng tôi vẫn luôn chờ đợi cơ hội vào ngày thứ 49 này. Bởi vì ngày thứ 49, trận pháp sẽ huỷ bỏ phong ấn. Lúc này cũng là lúc mà ma lực của bà ta suy yếu nhất.”

“Mấy ngày nay, cô Triệu và cô Trương vẫn luôn diễn kịch trước mặt Triệu Tiểu Vương để có được sự tín nhiệm của cậu ta, nhờ đó mà cướp được một nửa hồn phách đang bị phong ấn trên tay cậu ta. Vốn dĩ, tôi cho rằng chỉ cần giải quyết được một nửa hồn phách, nửa còn lại tôi có thể miễn cưỡng đối phó……”

“Nhưng tôi đã đánh giá sai thực lực của bà ta…… Nếu không phải Lý quan chủ chạy đến kịp thời thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng được!”

Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra: “Vương đạo trưởng, chuyện hôm nay thật sự đã làm ngài sợ hãi rồi. Không biết số tài khoản Alipay của ngài là…?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.