Ban đầu Đường Thần Phong cho rằng cô chỉ đang dỗi vì từ lúc Quý Tư Hàm vào viện tới giờ mà Quý Tư Ngạn lại không hề vào thăm.
Nhưng sau khi nghe được tiếng lòng của Quý Tư Hàm thì anh lại có suy nghĩ khác.
Chẳng lẽ Quý Thanh Sơn thật sự là một tên cặn bã?
Ông ta thật sự lừa dối chị gái của anh?
Và ông ta cũng muốn chiếm đoạt tài sản của Đường gia?
Còn muốn hại cả Đường gia?
Nếu đúng là như thế thì việc xét nghiệm ADN là việc cần phải làm.
Bây giờ anh cần phải bình tĩnh trở lại.
Đường Thần Phong lập tức trợn tròn hai mắt, anh sợ Quý Tư Hàm sẽ nhìn thấy sự kì lạ của mình nên buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại.
Trái tim đang đập rối loạn khiến anh không thể bình tĩnh lại được.
Cháu gái nhỏ của anh, đã phải chịu nhiều sự bất công thế sao?
Đường Thần Phong sắp không kiềm chế được sự tức giận của mình.
“Được rồi, cậu sẽ giúp con điều tra mọi chuyện. Nếu con phát hiện Quý Thanh Sơn ức h.i.ế.p chị Dư, cháu hãy nói với cậu, cậu sẽ không bỏ qua cho ông ta. Đừng lo lắng, cậu sẽ sắp xếp mọi chuyện thật ổn thỏa. Từ mai cậu sẽ cho thêm hai người tới để chăm sóc cho con.” Đường Thần Phong trong lòng vẫn còn chút không tin, anh cần phải đi điều tra lại một chút.
Quý Tư Hàm luôn là đứa bé hiểu chuyện, mặc dù tuổi không lớn nhưng lại rất ổn trọng bình tĩnh. Ngay cả bố của anh cũng rất yêu thương con bé, thì không có lý do gì mà tự nhiên dựng chuyện với Quý Thanh Sơn. Điều này cũng không mang lại chuyện gì tốt đẹp với con bé.
Đường Thần Phong sắp xếp cho người tới bảo vệ Quý Tư Hàm, chính mình lại nhanh chóng đi thu thập tóc của Quý Tư Ngạn để đi làm xét nghiệm ADN.
Ngoài ra anh cũng sai người tới điều tra ở tiểu khu Ngự Phong Đài, xem có thật Quý Thanh Sơn nuôi Bạch nguyệt quang bên ngoài.
[Có cậu út trợ giúp, mình cũng không còn lo lắng nữa.] Quý Tư Hàm nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại nhớ tới cái gì đó lồng n.g.ự.c lại đau nhói.
Một đời này cô quay lại kịp lúc, trước khi mọi chuyện xảy ra. Anh cũng sẽ không vì cô mà bị hại tới mất mạng.
Nghĩ đến người đàn ông đã vì cứu cô khỏi nguy hiểm mà chết, trái tim cô lại đau nhói.
Giờ phút này, Kinh thị, Kỷ gia.
Người đàn ông bất ngờ bật dậy khỏi giường, đôi mắt đen sâu thẳm tràn ngập bóng tối dày đặc, đến mức có thể hòa tan vào bóng tối.
Kỷ Yên Xuyên ôm ngực, cảnh tượng đẫm m.á.u vẫn còn nguyên trong tâm trí anh. Khiến anh trong lòng thực sự cảm thấy đau nhói, nghĩ tới khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ khiến lòng anh thật sự bối rối.
Chuyện này là chuyện thật hay chỉ là giấc mộng? Đã hai năm…
Giấc mộng này đã đeo đuổi anh hai năm nay.