Nghĩ như vậy, Quý Tư Hàm lộ ra nụ cười ngọt ngào, hết sức chờ mong buổi tối ngày mai gặp mặt Kỷ Yến Xuyên.
Bảy giờ sáng, Quý Tư Hàm thức dậy cùng đồng hồ báo thức, lắc lư đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, sau khi đi ra tinh thần phấn chấn.
Cô nhanh chóng thu dọn, đi gõ cửa Tô Minh Hi đối diện.
Tô Minh Hi mắt buồn ngủ m.ô.n.g lung từ trên giường bò dậy mở cửa, giống như du hồn lại bay tới trên giường.
“Tô Minh Hi.” Quý Tư Hàm nổi giận.
“Cậu đừng nói với tớ sáng ra cậu mới ngủ.”
Tô Minh Hi buồn ngủ đến không mở mắt ra được, miệng như bị keo dính chặt, nói chuyện mơ hồ không rõ.
“Cũng không muộn lắm, hơn mười hai giờ sáng đã ngủ. Bây giờ mấy giờ rồi?”
Quý Tư Hàm sải bước tiến lên, lôi kéo Tô Minh Hi cánh tay để cho cô nàng ngồi dậy, trước sau lắc lư: “Tớ đã nói là cậu ngủ sớm một chút đi mà!”
Tô Minh Hi bị lay động như không ngã, cả người vô lực, đầu óc choáng váng.
“A, cậu đừng lắc, tớ muốn hôn mê.” Cô nàng tự cho là mình đã hét lớn, kỳ thật giọng như muỗi kêu.
Quý Tư Hàm buông tay, Tô Minh Hi “Phanh” ngã trên giường.
“Vậy hôm nay tớ còn có thể ra ngoài sao?” Quý Tư Hàm rất là bất đắc dĩ.
Trong chăn vươn một bàn tay: “Cậu gọi cho tớ nước đá, tớ uống xong sẽ có tinh thần.” Giọng Tô Minh Hi uể oải.
Quý Tư Hàm lắc đầu, gọi điện thoại bảo nhân viên lễ tân đưa bữa sáng tới, đặc biệt nhấn mạnh muốn một ly nước đá.
Chờ bữa sáng đưa tới, Quý Tư Hàm đem ly nước đá hướng Tô Minh Hi trên mặt đặt xuống, lạnh đến mức khiến cô nàng giật mình một cái, buồn ngủ trong nháy mắt bị ném tới ngoài tám trăm dặm.
Cô nàng uống cạn ly nước đá, vừa đắng vừa lạnh, vừa nhe răng trợn mắt nói: “Chúa ơi, đây là một kiểu mưu sát gì thế?”
Quý Tư Hàm đứng ở đầu giường, trên người tản ra nồng đậm oán khí, hai tay khoanh trước ngực, ngữ khí bình tĩnh: “Tớ cam đoan, nếu như cậu chậm trễ thời gian, tớ sẽ bắt đầu tiến hành mưu sát.”
Tô Minh Hi nghe vậy, xám xịt từ trên giường đứng lên, vào phòng vệ sinh nhanh chóng rửa mặt, vừa sảng khoái vừa thay quần áo: “Tớ khỏe rồi.”
Hai người nhanh chóng giải quyết bữa sáng, cùng vệ sĩ xuất phát đi triển lãm thế giới.
Khách sạn Quý Tư Hàm ở cách Hội chợ Triển lãm Thế giới đi bộ không đến mười phút, vô cùng tiện lợi.
Đây là lần đầu tiên quốc gia tổ chức hội chợ triển lãm thế giới, hiện tại vừa mới qua tám giờ, trước phòng triển lãm cũng đã tấp nập người, vào phòng triển lãm nào cũng cần xếp hàng thật lâu. Tô Minh Hi cùng Quý Tư Hàm thương lượng xong, quyết định trước tiên không đi những phòng triển lãm đứng đầu kia, phòng triển lãm nào ít người thì đi tham quan trước.
Dù sao các nàng có tiền có thời gian, có thể chậm rãi tham quan.