Đường Dư đau lòng nhìn con gái, bà cảm thấy xấu hổ vì lúc nào con gái cũng nghĩ tới mình. Trong trường hợp này, tất nhiên là bà không thể từ chối được nguyện vọng nhỏ của cô rồi.
“Được rồi, tối nay mẹ sẽ ở lại cùng con. Con muốn ăn gì để mẹ đi mua.”
Quý Tư Hàm thoải mái nheo mắt: “Bây giờ con chưa đói, đợi tới tối rồi mua sau nha mẹ.”
Quý Tư Hàm cảm thấy mình thật may mắn, từ khi cô sống lại tới bây giờ dường như mọi chuyện xảy ra với cô đều rất suôn sẻ, cả Đường Dư và Đường Thần Phong luôn đều rất tin tưởng và giúp đỡ cô trong mọi bước đi của kế hoạch.
Đường Dư cũng rất chờ tới tối, bà muốn xem Quý Thanh Sơn sẽ giải thích với bà như thế nào về chuyện này.
“Mẹ, người có tin con không?” Quý Tư Hàm được Đường Dư đỡ nằm lên giường, thấp giọng hỏi.
Đường Dư hơi suy nghĩ một chút, nhẹ giọng đáp: “Con là con gái bảo bối của mẹ, sao mẹ có thể không tin con cơ chứ?”
Mắt của Quý Tư Hàm đỏ lên, suýt chút nữa là cô không kiềm chế được mà kể hết cho bà nghe đời trước cô cực khổ như thế nào rồi.
Chỉ là cô sợ kể với Đường Dư chuyện trùng sinh sẽ làm bà không tin tưởng cô nữa, nên việc quan trọng bây giờ là xử lý gia đình bốn người Quý Thanh Sơn đã rồi nói sau.
“Con nghỉ ngơi đi, tối mẹ vào với con.” Đường Dư âu yếm nhìn con gái, cẩn thận dìu cô ngồi lên giường.
Quý Tư Hàm gật đầu từ từ nhắm mắt lại trước sự chú ý của Đường Dư.
Từ khi cô sống lại, ngày nào cũng gặp ác mộng. Chỉ cần nhắm mắt lại cô sẽ lại mơ thấy đời trước của mình.
Không biết có phải do cô sống lại tạo nên hiệu ứng cánh bướm hay không, thái độ đời này của Đường Dư khác hoàn toàn với kiếp trước.
Đường Dư nhìn những vết thương chưa lành trên mặt Quý Tư Hàm.
Khi nhận tin Quý Tư Hàm xảy ra tai nạn, bà hoảng hốt bỏ mọi công việc ở công ty để chạy tới bệnh viện.
Nếu không phải bà nghe được tiếng lòng của Quý Tư Hàm, chắc bà cũng sẽ tin rằng Quý Tư Ngữ thật sự là con gái của mình và rồi lại tiếp tục bị Quý Thanh Sơn lừa gạt.
Dù sao từ trước tới giờ bà chưa hề có nghĩ rằng Quý Thanh Sơn sẽ lừa dối bà.
Trong suốt hai mươi năm qua, Quý Thanh Sơn đóng rất đạt. Ông ta lừa tất cả mọi người.
Đường Dư khẽ liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, yên lặng chờ đợi.
Chỉ cần chờ tới bảy giờ ba mươi tối nay là có thể biết được rằng Quý Thanh Sơn và Ôn Vũ Hà có làm điều gì xấu sau lưng bà hay không.