Ở phòng bệnh bên cạnh, sau khi Đường Dư và Quý Tư Hàm rời đi thì ả hai người Quý Tư Ngữ và Quý Tư Ngạn cũng không giả vờ nữa.
Quý Tư Ngạn giận dữ lớn tiếng: “Đường Dư thật sự là bà già đáng ghét, lúc nãy thế mà dám mắng Tiểu Ngữ. Thật đáng chết.”
“Anh ơi, anh có nghĩ rằng bà ta đang nghi ngờ chúng ta không phải là con của bà ta không? Anh quên rằng Đường gia không phải chỉ có một mình Đường Dư, cha từng nói rằng ở Đường gia còn có rất nhiều người có thế lực. Cha lại chưa hoàn toàn nắm vững được Đường gia, nên chúng ta làm gì cũng không thể để xảy ra sơ xót.” Quý Tư Ngữ oán giận nhìn Quý Tư Ngạn.
Quý Tư Ngạn trong lòng khó chịu: “Con nhỏ Quý Tư Hàm c.h.ế.t tiệt đó sao không c.h.ế.t đi chứ, nếu nó c.h.ế.t thì sẽ tạo ra đả kích cho Đường Dư. Bà ta sẽ không nghĩ được chuyện Tiểu Ngữ có phải là con ruột của bà hay không.”
“Chỉ cần bà ta không còn tâm trí điều hành công ty nữa thì cha mới có cơ hội nắm trọn công ty trong tay. Đến khi bà ta tỉnh táo lại thì công ty và Đường gia đều đã nằm trong tay chúng ta, cho dù có phát hiện ra Tiểu Ngữ không phải con của bà ta cũng chẳng thể làm gì.”
Nghe được điều này trong nắm Quý Tư Ngạn nổi lên tia độc ác.
“Hiện tại Quý Tư Hàm không thể xảy ra chuyện gì, sức khỏe của Tiểu Ngữ chưa ổn định. Khi mẹ mang thai con bé, vì muốn sinh Tiểu Ngữ ra cùng ngày với Quý Tư Hàm mà mẹ đã sử dụng nhiều thuốc khiến cơ thể của Tiểu Ngữ không tốt như những đứa trẻ khác.”
“Ghép thận và tim không thể cùng tiến hành một lúc, giữa hai ca phẫu thuật phải có thời gian nghỉ nhất định. Hiện tại Quý Tư Hàm vẫn còn giá trị, nên cô ta phải sống bằng không ai làm ngân hàng nội tạng cho Tiểu Ngữ.” Ôn Vũ Hà nhìn hai đứa con của mình với ánh mắt bất đắc dĩ.
Nghe lời nói của Ôn Vũ Hà, Quý Tư Ngữ đột nhiên tỉnh táo trở lại.
Mấy hôm nay vì tâm trạng của Đường Dư, mà cô ta quên mất chuyện này.
Cô ta cần trái tim và thận của Quý Tư Hàm.
Quý Thanh Sơn đã hứa với cô ta rằng, sau khi vết thương của Quý Tư Hàm khỏi thì sẽ nó để ghép thận cho cô ta.
Mất khoảng hai năm nữa thì Quý Thanh Sơn mới có thể kiểm soát được hoàn toàn Đường gia, trong thời gian đó cô ta phải lợi dụng triệt để ngân hàng nội tạng Quý Tư Hàm.
Quý Tư Ngữ từ lâu đã chán ngán dáng vẻ bệnh tật của mình rồi.
“Hai đứa trở về đi, chuyển lời tới cha con là đừng tới đây vào thời điểm này. Chắc là Đường Dư có sự nghi ngờ rồi. Bà ta rất thông minh chỉ cần hở ra một chút manh mối thì chắc chắn sẽ nhìn ra được tính toán của chúng ta. Hiện tại đang là thời điểm mấu chốt, chúng ta không thể để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.” Ôn Vũ Hà bình tĩnh phân phó.