Chị gái sự nghiệp

3


Tôi lật xem qua tài liệu một chút, phát hiện ra quê của Đông Tiểu Huệ ở một thị trấn nhỏ, sau khi tốt nghiệp trung học liền đi làm luôn. Dựa vào trình độ của cô ta, có thể một mình tồn tại ở Kinh Châu nhiều năm như vậy cũng là chuyện không hề dễ dàng.

 

Chỉ là… mắt tôi dán chặt vào bản lý lịch công việc của cô ta, và tôi ngửi thấy có mùi gì đó bất thường.

 

Cứ mỗi lần làm nhân viên pha chế rượu ở KTV một thời gian, cô ta sẽ xin nghỉ việc ra ngoài xin làm hành chính hoặc trợ lý tại một số công ty có quy mô nhỏ. Một thời gian sau lại xin nghỉ quay lại KTV làm pha chế rượu, rồi lại xin nghỉ. Điều này cứ lặp đi lặp lại nhiều lần.

Chẳng lẽ cô ta cảm thấy rằng làm nhân viên pha chế rượu sẽ kiếm được nhiều hơn?

“Đúng rồi Giám đốc Phó, tôi đã điều tra hồ sơ tình cảm của cô ta như yêu cầu của cô. Điều đáng ngạc nhiên là những người yêu cũ của cô ta về cơ bản đều là thiếu gia của các gia tộc giàu có.”

 

Vivian làm việc luôn rất chu đáo, cô ấy còn ghi chú rõ thời gian hẹn hò và thời gian chia tay của Đông Tiểu Huệ. Tôi cẩn thận xem xét thì thấy thời điểm hẹn hò và chia tay trùng khớp với thời điểm cô ta nghỉ việc và gia nhập KTV làm nhân viên phục vụ.

 

Thú vị đấy.

 

Đúng là trái đất tròn, trong số mấy thiếu gia giàu có tiền nhiệm của Đông Tiểu Huệ có mấy người tôi cũng có quen biết một chút.

 

 

“Vivian, giúp tôi đặt lịch hẹn mấy vị người yêu cũ của cô ta một chút.”

 

Một lần hai lần có thể là trùng hợp, ba lần bốn lần như vậy nhất định là có chủ ý.

 

Quả nhiên, sau khi tìm hiểu thông tin từ mấy người yêu cũ của Đông Tiểu Huệ, tôi dễ dàng hiểu được thủ đoạn của Đông Tiểu Huệ. Tất cả bọn họ đều quen biết Đông Tiểu Huệ ở KTV, bao gồm cả em trai ngốc nghếch của tôi cũng vậy.

 

Nếu không phải bắt gặp Đông Tiểu Huệ bị ép uống rượu, thì chính là bắt gặp cô ta đang bị lợi dụng. Thường thường những con mồi thiện lương bị Đông Tiểu Huệ nhắm tới này, sẽ luôn luôn không nhịn được mà ra tay tương trợ, anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó này sinh quan hệ ràng buộc.

 

Sau đó, dưới sự “giúp đỡ” của con mồi, Đông Tiểu Huệ sẽ thoát khỏi bể khổ, xin nghỉ việc ở KTV để tìm một công việc đứng đắn, nhưng thu nhập của cô ta phần lớn là đến từ sự tiếp tế của bạn trai.

 

Sau khi lợi dụng được đủ tài nguyên trên người con mồi, nếu như không thể tiến thêm một bước nữa là gả vào gia đình giàu có, Đông Tiểu Huệ sẽ nói ra lời chia tay, sau đó vòng đi vòng lại câu một con cá lớn tiếp theo.

 

Chẳng trách ngày đó khi Đông Tiểu Huệ nói muốn trở lại nơi đó, thái độ của Phó An lập tức nghiêng về phía cô ta.

 

Đông Tiểu Huệ rõ ràng là đang đánh vào yếu tố đạo đức, làm cho Phó An cảm thấy nếu như cô ta trở lại làm nhân viên bán rượu, đều là vì do bị Phó An bỏ rơi.

 

Hết lần này tới lần khác, trong số những thiếu gia ngốc nghếch bị lừa còn không biết này, có mấy người khi nói đến Đông Tiểu Huệ lại lộ ra vẻ đau đớn, nhắc đến cô ta bằng cảm xúc áy náy đầy tiếc nuối.

 

Sau khi tôi kể lại nội dung cuộc trò chuyện với những người này cho Phó An, thằng nhóc thối này còn cảm thấy tôi đang bịa đặt chứng cứ.

 

Nhưng cũng may Phó An cũng chưa ngu ngốc đến mức hết thuốc chữa. Dù nó không tin những bằng chứng tôi cung cấp nhưng chỉ cần có lòng nghi ngờ, nếu để tâm tra hỏi một chút có thể biết những chứng cớ này không phải là giả.

 

Cuối cùng, không lâu sau đó tôi liền nghe tin Phó An và Đông Tiểu Huệ đã chia tay.

 

Có điều, cuộc sống vừa trôi qua yên tĩnh được hai tháng thì Đông Tiểu Huệ lại tìm tới cửa, trên tay còn cầm theo giấy tờ khám thai.

 

5

 

Tôi lạnh lùng nhìn bản báo cáo kiểm tra thai kia, trong lòng cảm thấy bất lực. Ngàn tính vạn tính lại không ngờ, Đông Tiểu Huệ thế mà lại mang thai.

 

Đông Tiểu Huệ có vẻ gầy đi một chút, đứng ở trước cửa lớn nhà tôi với vẻ run rẩy và suy sụp, như thể chỉ một cơn gió thổi qua cũng có thể ngã xuống.

“Phó An, em không phải muốn dùng đứa bé này để uy h.i.ế.p anh. Em cũng đã sắp xếp lịch hẹn với bác sỹ để xử lý nó rồi. Chỉ là em cảm thấy, dù sao anh cũng là cha của đứa nhỏ, anh có quyền biết chuyện này.”

 

Nói xong, cô ta ôm lấy cái bụng còn chưa nhô lên kia, xoay người rời đi.

 

Phó An cuối cùng cũng không thoát khỏi khổ nhục kế này của cô ta, vội đuổi theo ngăn cản.

 

“Tiểu Huệ, anh không thể để em phá bỏ đứa bé này, anh sẽ chịu trách nhiệm với em và đứa bé!”

 

Phó An nắm c.h.ặ.t t.a.y Đông Tiểu Huệ đi tới trước mặt tôi: “Chị, em biết chị đối với Tiểu Huệ có chút hiểu lầm, nhưng Tiểu Huệ đã giải thích với em rất rõ ràng. Cho tới bây giờ cô ấy chưa từng nghĩ tới chuyện câu con cá vàng, chỉ vì sức khỏe của mẹ cô ấy luôn không tốt, chữa bệnh rất tốn kém nên cô ấy mới phải đi làm ở quán rượu! Chị đã từng dạy em rằng chúng ta không thể coi thường những người tự mình nuôi sống gia đình. Chị còn dạy em làm đàn ông, nhất định phải có trách nhiệm với những việc mình đã làm. Hôm nay, việc em muốn làm chính là chịu trách nhiệm với Tiểu Huệ và đứa nhỏ trong bụng cô ấy. Em muốn kết hôn cùng với Tiểu Huệ!”

 

Những đạo lý trước kia tôi dạy Phó An, từng câu từng chữ đều biến thành phi tiêu quay trở về đánh lại trên người tôi.

 

Mặc dù tôi và ba mẹ đều không đồng ý mối hôn sự này, nhưng thái độ của Phó An rất kiên quyết, thậm chí còn tuyệt thực để chống lại chúng tôi.

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.