Đại vương Mãn tộc cưng chiều ta

Chương 16: Hoàn


16

 

Mang thai được bảy tháng, ta bắt đầu có phản ứng ốm nghén.

 

Ăn gì cũng nôn, cái gì cũng ăn không nổi.

 

Gầy đi trông thấy, số cân nặng tăng lên trong mấy tháng trước đã giảm hết trong vòng một tháng ngắn ngủi này.

 

Mỗi ngày, Đái Mục Tây đều mang đủ loại món ăn mới lạ đến thăm ta, nhưng ta vừa ngửi thấy mùi đã muốn nôn.

 

Đái Mục Tây kể lại, lúc đó sau khi chia tay ta, nàng ta đã đi vào rừng.

 

Nhưng không ngờ, kẻ địch lại mang theo một con sói, rất dễ dàng phát hiện ra nàng ta đang trốn trong bóng tối.

 

Kẻ địch đông, ta ít, nàng ta liều mạng chạy trốn, nhưng vẫn không chạy nhanh bằng tốc độ của sói.

 

Con sói dữ tợn cào cấu da thịt nàng ta, cuối cùng há to hàm răng sắc nhọn muốn cắn đứt cổ họng nàng ta.

 

Đái Mục Tây rút con d.a.o giấu bên người ra, đ.â.m xuyên qua tim con sói dữ.

 

Người của tộc Xích Cáp đuổi theo, Đái Mục Tây mang theo vết thương đầy người, để lại dấu hiệu trên đường trốn chạy.

 

Cuối cùng, Đồ Khắc Lặc Hãn và Hô Duyên Tô Mộc đã g/i/ế/t sạch đám người tộc Xích Cáp đó, lần theo dấu hiệu tìm thấy Đái Mục Tây đã hôn mê bất tỉnh vì mất m.á.u quá nhiều.

 

Nghe xong ta sợ hết hồn, may mà Đồ Khắc Lặc Hãn và những người khác đến kịp lúc.

 

Trong khoảng thời gian ta mang thai, Đồ Khắc Lặc Hãn  mỗi ngày đều trằn trọc không ngủ được.

 

Ta trở mình, hắn cũng có thể ngồi bật dậy hỏi ta có chỗ nào không thoải mái, có phải đói bụng muốn ăn gì không.

 

“Là ta đã khiến nàng phải chịu khổ, nàng đừng cảm thấy áy náy, những chuyện này đều là ta nên làm.

 

“Tiêu Tiêu, cảm ơn nàng đã bằng lòng sinh con cho ta.”

 

Ngày hôm sau, trên bàn của ta xuất hiện một món ăn, chỉ có ngự trù trong cung của Nam triều mới có thể làm được.

 

Ta chỉ mới ăn một lần, là do Nam Cung Chiêu lén lút mang đến cho ta.

 

Đó là món ăn ngon nhất mà ta từng ăn trong mười hai năm qua.

 

Ta vừa ăn vừa rơi nước mắt, ăn hết sạch.

 

Họ đều rất vui, Đồ Khắc Lặc Hãn nói muốn ăn bao nhiêu cũng có.

 

Ta không hỏi tại sao món ăn chỉ có trong cung cách đây mười vạn tám nghìn dặm lại xuất hiện ở đây.

 

Đáp án đã rõ như ban ngày.

 

Vượt qua giai đoạn ốm nghén, ta lại ăn uống ngon lành.

 

Mỗi ngày ăn ngon, mặc đẹp, chờ đợi ngày sinh nở.

 

Một buổi tối, ta chuyển dạ, Đồ Khắc Lặc Hãn đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ trước.

 

Vào lúc gà gáy sáng sớm, cuối cùng cũng vang lên tiếng khóc oa oa của đứa trẻ.

 

Là một bé gái, bụ bẫm đáng yêu.

 

Đồ Khắc Lặc Hãn đặt tên cho con là Đức cát noãn bố, nghĩa là bảo bối hạnh phúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.