Hoàng hậu đã bị treo trên tường thành ba ngày rồi.

Chương 19


Trần phi run rẩy bị áp giải tới, liên tục kêu khóc giãy giụa.

“Tướng quân, tha mạng cho thiếp, thiếp không biết gì cả.”

Binh sĩ như xách gà con, ném nàng ta trước mặt huynh trưởng ta báo cáo: “Tướng quân, nữ nhân này bỏ trốn còn mang theo một xe ngựa vàng bạc châu báu, ngựa chạy chậm, mới đến cửa cung đã bị chúng ta bắt lại.”

Nàng ta bị ném xuống đất, quỳ rạp dưới chân huynh trưởng ta, khóc như mưa: “Tướng quân, tướng quân tha mạng, cái c.h.ế.t của hoàng hậu không liên quan đến thiếp, đều là quyết định của hoàng thượng.”

Huynh trưởng ta hiển nhiên nhìn nàng ta với ánh mắt chán ghét tột độ: “Ngươi dùng trâm đ.â.m vào tay nào của muội muội ta?”

Trần phi sợ đến c.h.ế.t khiếp, liên tục lắc đầu: “Thiếp không có.”

“Ồ? Vậy thì hai tay đều không cần giữ lại.”

Huynh trưởng ta từ trước đến nay g.i.ế.c người dứt khoát, không biết thương hoa tiếc ngọc, tay vung đao rơi, Trần phi kêu thảm thiết, m.á.u phun như suối, hai cổ tay khéo léo gảy đàn tỳ bà giờ đã trống không.

“A!” Nàng ta hét lên, nhìn huynh trưởng ta như Diêm La, không ngừng lùi lại: “Đừng, đừng mà.”

Nhìn thấy người phụ nữ được mình yêu thương bị đối xử tàn nhẫn như vậy, ta tưởng Giang Ngọc Cẩn sẽ rất đau lòng, nhưng hắn ta lại có vẻ rất bình tĩnh, như một con rối không có biểu cảm.

Cũng phải, chính hắn cũng khó bảo toàn tính mạng, một đế vương nay lại  trở thành tù nhân, còn có gì phải sợ?

“Nói đi, ngươi cấu kết với thừa tướng thế nào, vu oan Thẩm gia và Đằng gia cấu kết phản nghịch ra sao.”

Thẩm Khác từng bước ép sát, nắm tóc Trần phi.

“Ta! Ta!”

“Mau nói! Bằng không ta sẽ c.h.é.m đầu ngươi ngay bây giờ.”

“Đừng! Đừng mà! Ta nói!” Trần phi khóc không ra hơi, lắp bắp nói: “Là thừa tướng đại nhân sắp xếp cho ta tiếp cận hoàng thượng, cố ý dẫn dắt hoàng thượng phát hiện thư từ qua lại giữa hoàng hậu nương nương và Đằng gia.”

“Thừa tướng còn bảo ta ly gián tình cảm giữa hoàng thượng và hoàng hậu, ta, ta chỉ là một quân cờ của thừa tướng, hắn mới là chủ mưu.”

Giang Ngọc Cẩn lập tức sững sờ, mặt như tro tàn: “Ngươi nói cái gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.