KHI MỌI NGƯỜI ĐỀU NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG

Chương 5


Ta mỉm cười, “Cảm ơn muội muội, chỉ là tính ta không thích giao tiếp, sợ sẽ làm lỡ lòng tốt của muội đó.”

 

Nói xong, ta không để lại dấu vết nào mà kéo tay mình ra khỏi vòng tay của Thân Chi Chi. 

 

Thân Chi Chi tỏ ra tủi thân, “Được rồi tỷ tỷ, muội không nghĩ tới tỷ không thích ồn ào, muội xin lỗi tỷ nhé.”

 

Trong lòng Thân Chi Chi nghĩ:

“Những quý nữ xuất thân cao quý, tỷ tỷ nên giao tiếp với họ nhiều, biết đâu sẽ trở nên thanh nhã hơn, điều đó cũng tốt cho tương lai Thân gia. Nhưng sao tỷ lại từ chối lòng tốt của ta chứ?”

 

Thân mẫu nhíu mày:

“Thân Phu, Chi Chi cũng chỉ muốn tốt cho con, tiếp xúc với các quý nữ thế gia là để học hỏi, không thì con sẽ có những thói hư tật xấu của người thấp hèn, làm sao xứng đáng làm phi tử của thái tử? Đừng để Thân gia phải xấu hổ!”

 

“Thưa mẹ, con đã hiểu, con sẽ cố gắng học hỏi từ muội muội.” Ta đáp ứng, nhưng trong đầu lại nghĩ cách nói cho họ biết, thực ra đứa con gái được họ yêu thương đó mới chính là con của kỹ nữ chốn thanh lâu.

 

Ta không để ý đến ánh mắt châm chọc của Thân mẫu, tự mình lên xe ngựa. 

 

Sau khi vào cung, Thân Chi Chi tỏ ra rất tự tin, xung quanh nàng ta là một nhóm các quý nữ quan lại. 

 

Còn ta thì đứng im lặng một bên, không muốn hòa vào nhóm của nàng, nhưng vẫn bị kéo vào.

 

“Ngươi chính là tỷ tỷ của Chi Chi? Quả nhiên là một ả hồ ly từ thanh lâu ra, ăn mặc lả lơi như vậy, chỉ biết quyến rũ người khác!” 

 

Người nói là công chúa Nguyệt Hoa, đường muội của thái tử. 

 

Kiếp trước cũng chính nàng dẫn đầu nhóm cùng với Thân Chi Chi sỉ nhục ta.

 

Ta mỉm cười: “Công chúa phong thái hơn người, tiểu nữ nhan sắc bình thường, tự nhận không thể quyến rũ được người khác.”

 

Công chúa Nguyệt Hoa tức giận đến xanh mặt,: “Dám chế nhạo bản công chúa, người đâu, vả mặt!”

 

“Công chúa bớt giận!” Thân Chi Chi có vẻ lo lắng, thở dài: 

 

“Tỷ tỷ, sao lại chọc giận công chúa? Nàng là muội muội được thái tử yêu thương nhất, tỷ không phải thích thái tử sao? Nếu tỷ chọc công chúa, thái tử sẽ càng không ưa tỷ đó!”

 

Thân Chi Chi càng nói, mặt công chúa Nguyệt Hoa càng khó coi. 

 

Ai cũng biết công chúa Nguyệt Hoa đã yêu thái tử đến mức đ.iên cuồng, bất kỳ ai dám mơ ước đến thái tử đều bị nàng coi là kẻ thù. 

 

Nhiều quý nữ thế gia đã bị nàng trừng phạt, thậm chí nàng đã hủy hoại không ít danh tiết của các quý nữ.

 

Dù vậy, nàng vẫn bình yên vô sự vì cha mẹ nàng đã yểm trợ cho hoàng đế hiện tại trong trận chiến tranh giành vương vị và hy sinh. Dựa vào công lao này, bất kể nàng làm gì, ân sủng cũng không giảm. 

 

Còn ta, tất nhiên là không có ý định phản bác.

 

“Đấu đi, đấu đi! Tốt nhất để thái tử thấy cảnh các ngươi cắn xé lẫn nhau, như vậy thái tử sẽ ghét các ngươi và thấy được sự đoan trang hiền thục của ta! Vị trí thái tử phi phải là của ta! Không ai có thể cướp!”

 

Công chúa Nguyệt Hoa vốn định mắng ta, nhưng đột nhiên quay sang nhìn Thân Chi Chi với ánh mắt nghi ngờ, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

 

Tôi tiếp tục mỉm cười.

 

 “Con ả điên khùng này nhìn ta làm gì? Sao không nhanh chóng đánh Thân Phu đi? 

 

Đánh đi, thái tử sắp đến rồi, các ngươi còn không đánh nhau thì làm sao thái tử ghét các ngươi và thấy được ưu điểm của tôi đây?!”

 

Ngay lập tức, công chúa Nguyệt Hoa vung tay tát thẳng vào mặt Thân Chi Chi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.