Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu

Chương 35


Dịch phu nhân dở khóc dở cười.

 

Trước khi Dịch Dương và Hứa Tân Di trở về, lão tiên sinh tức giận đi quanh nhà, ra sức mắng chửi thằng nhóc Dịch Dương kia.

 

“Vâng, cha là người nhìn Dịch Dương lớn lên từ bé, tính cách nó ngài hẳn là hiểu rõ hơn ai hết.”

 

Hứa Tân Di cũng cười nói: “Đúng vậy ông nội, Dịch Dương nói sau này sẽ đối tốt với cháu, sẽ không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cháu.”

 

“Tân Di, nói tới đây, ông nội cũng có chuyện muốn hỏi cháu.” Vẻ mặt lão tiên sinh lại trở nên nghiêm túc.

 

Hứa Tân Di ngây người, cô chỉ thay Dịch Dương nói một câu thôi, họa thủy này sao còn dẫn lên người cô như thế?

 

“Tân Di, không phải ông nội nói cháu, chúng ta đều là người nhà của cháu, bất luận xảy ra chuyện gì phiền lòng, cháu muốn uống rượu cũng được, muốn ra ngoài giải sầu cũng không sao, đều được, nhưng cháu đêm hôm khuya khoắt, một đứa con gái như vậy sao có thể một mình đến quán bar, một nơi hỗn tạp như vậy để uống rượu được?”

 

“Dạ?”

 

Dịch lão tiên sinh chỉ vào màn hình: “Kéo xuống đi.”

 

Dịch Dương kéo xuống, là ảnh Hứa Tân Di uống say bí tỉ ở quán bar, cũng không biết bị chụp lúc nào.

 

“Cái này… Ông nội, thật ra cũng không phải chỉ có mình cháu, còn có một người bạn khác của cháu nữa!”

 

“Có bạn khác đi nữa cũng không được, đêm hôm khuya khoắt, muốn uống rượu bộ thiếu chỗ để uống sao? Mọi thứ đều có ngoại lệ đấy.”

 

Hứa Tân Di cúi đầu, “Cháu… Ông nội, con có lỗi với người, con xin lỗi…” Cô linh động dùng não, nghẹn ngào nói: “Con cũng vì hiểu lầm là Dịch Dương ngoại tình, cho nên tâm tình không tốt mới đi uống rượu, sau này con sẽ không bao giờ để chuyện đó diễn ra thêm lần nào nữa.”

 

Dịch Dương quay đầu nhìn cô, dùng ánh mắt hỏi cô, xin lỗi thì xin lỗi đi kéo tôi vào làm gì?

 

— “Nhìn cái gì mà nhìn! Có gì mà nhìn! Vặn đầu anh ra bây giờ!”

 

— “Là một người đàn ông, cõng một cái nồi thì có làm sao? Hơn nữa đây vốn là lỗi của anh, nhỏ mọn quá đấy!”

 

“Chuyện là vậy sao?” Dịch lão tiên sinh trừng mắt nhìn Dịch Dương, lại nói với Hứa Tân Di: “Cháu đã sớm biết việc này sao không nói với ông nội? Ở đó suy nghĩ lung tung rồi tự tủi thân.”

 

“Ông vừa trở về, cháu cũng không muốn quấy rầy ông…”

 

“Đứa trẻ này, lần sau không được như vậy nữa, Dịch Dương nếu như lại làm cái gì khiến cháu hiểu lầm rồi buồn bực, trước tiên cháu cứ nói cho ta biết, ông nội thay cháu làm chủ, không được lại để cho ta nhìn thấy cháu làm chuyện không tốt, nhớ kĩ chưa?”

 

“Vâng ông nội, cháu hiểu rồi!”

 

Việc này coi như bỏ qua.

 

Dịch lão tiên sinh thu lại vẻ mặt hiền lại, nói: “Tiếp tục kéo xuống!”

 

“…” Dịch Dương kéo tiếp.

 

Đó là một video.

 

— Tôi so với cô nhìn thế nào cũng diễn tốt hơn cô rất nhiều!

 

Giọng nói cay nghiệt chanh chua truyền ra từ trong video.

 

Đoạn video Hứa Tân Di trào phúng Tả Dung ở đoàn làm phim cũng đã bị Dịch lão tiên sinh nhìn thấy.

 

“Ông nội, diễn viên này diễn xuất không tốt, lại hơn nữa còn muốn quyến rũ dịch dương, cho nên cháu rất tức giận, vậy cháu mới nói những câu như thế.”

 

“Vậy cháu cũng không thể ở trước mặt mọi người nói những câu như vậy được! Chẳng lẽ không còn từ ngữ nào khác để nói sao?” Dịch lão tiên sinh thở dài, “Ta biết cha mẹ cháu qua đời từ sớm, vẫn là cháu được một tay ông nội cháu nuôi lớn, mà tên kia vốn cưng chiều cháu, tính tình cháu như thế cũng không phải xấu nhưng cháu cũng không thể khi dễ người khác như vậy được, cháu xem ở đoàn làm phim cô bé đó bị cháu nói thành bộ dạng như vậy, hiện tại bị quay video đăng lên mạng, cuối cùng mọi người mắng là cháu chứ đâu phải cô gái kia? Cháu nhìn những người mắng cháu kia kìa, cháu có thấy khó chịu không?”

 

Hứa Tân Di đưa mắt nhìn Dịch Dương, lặng lẽ kéo áo ống tay áo hắn, khẩn cầu cứu viện.

 

Nhưng Dịch Dương chỉ liếc mắt nhìn cô một cái, hai tay hắn vắt chéo sau lưng, quay đầu qua, bộ dáng kia của hắn dường như đang nói rằng chuyện không liên quan đến mình, cô thấy trên người hắn toát ra vài từ “đừng đụng vào lão tử”.

 

… Đồ đáng chết!

 

“Trước kia ông nội vẫn luôn muốn tìm cháu nói chuyện nhưng cháu cũng biết sức khỏe của ta hiện tại không tốt nên chưa có cơ hội, bây giờ trở về rồi, ông nội cũng muốn nói sự thật cho cháu biết, ta không thích bộ dáng đó của cháu, từ hôm nay trở đi cháu phải sửa lại tính nết đó, ở bên ngoài không được nói chuyện với người khác một cách lỗ mãng như thế, không được vô lễ, lại càng không được thể hiện bản thân không được dạy dỗ vậy, nhớ kỹ chưa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.