Nữ phụ pháo hôi bỗng biến thành đồ lười nhác vô dụng

Ngoại truyện Khương Thừa An 2


01.

Câu chuyện này, là lần thứ hai tôi xuyên vào sách.

Lần đầu, tôi còn xuyên nhầm.

Xuyên vào cuốn truyện lậu kia.

Đó là Ninh Ninh của tôi.

Ninh Ninh mà tôi trân quý nhất.

Sao lại bị người ta g.i.ế.c hại?

Rõ ràng tôi đã sắp xếp vệ sĩ bảo vệ cô ấy.

Nếu cô ấy muốn bỏ trốn, tôi sẽ cho cô ấy ở ngoài thêm một thời gian.

Trong lớp mỹ thuật của Ninh Ninh, có một tên béo dám sàm sỡ em ấy, nên tôi đã đánh hắn một trận.

Trên đường Ninh Ninh về nhà phải đi qua một con ngõ, có lần cô ấy gặp phải lưu manh, tôi đã cho người đập gạch vào đầu hắn.

Rõ ràng, tôi đã cho người bảo vệ cô ấy.

Tôi chỉ muốn cô ấy chịu vất vả ngoài cuộc sống một chút, và hiểu cuộc sống bên tôi thoải mái thế nào thôi.

Sao lại có kẻ xấu hãm hại cô ấy?

Tôi không hiểu.

02.

Đến khi tôi gặp Mạnh Vãn Vãn, tôi mới biết mình đã xuyên nhầm vào sách lậu.

Mạnh Vãn Vãn luôn tình cờ gặp tôi, tình cờ biết trước suy nghĩ của tôi trong công việc.

Thậm chí, cô ta còn hiểu nhược điểm của đối thủ cạnh tranh và hiểu ý của đối tác. 

Người phụ nữ này có quá nhiều bí mật.

Để hiểu cô ta hơn, tôi bảo cô ta dọn tới biệt thự của tôi.

Cho tới một ngày, tôi nghe thấy Mạnh Vãn Vãn nói với không khí.

“Nếu khiến anh ấy yêu mình, liệu có thể chứng minh bản viết lại được yêu thích hơn bản gốc không.”

“Còn một tháng nữa, chắc chắn mình sẽ khiến anh ấy yêu mình.”

Một tháng sau đó, Mạnh Vãn Vãn làm đủ trò để quyến rũ tôi.

Tôi cũng giả vờ như rất thích cô ta, khiến cô ta bớt cảnh giác.

Đến một lần say rượu, cô ta vô tình nói bí mật cho tôi biết.

Cô ta là tác giả bộ truyện lậu.

Cô ta không hiểu tại sao tác phẩm tam quan bất chính như truyện gốc lại được yêu thích đến thế.

Thế là cô ta viết lại, ra cuốn truyện này.

Tạo ra một nữ chính hoàn mỹ ở tất cả các khía cạnh.

Cô ta cho rằng, một nữ chính xinh đẹp, tài năng, lương thiện, dịu dàng, thì nam chính sẽ phải thích.

Nhưng cô ta không biết, yêu một người thì chỉ vì yêu thôi.

Cô ta còn nói, cô ta sẽ khiến tôi yêu cô ta trong một thời hạn nhất định, như vậy bộ truyện lậu của cô ta mới chứng minh được sức hút.

Hôm nay là ngày cuối cùng.

Tôi nhìn cô ta, lạnh lùng nói một câu: “Tôi không yêu cô, trước giờ tôi chỉ yêu Khương Ninh thôi.”

Trước mắt tôi tối sầm.

Khi mở mắt ra, trong nhóm cô bé trước mặt tôi, tôi nhìn thấy cô bé mà tôi vẫn luôn mong chờ.

Tôi nhấc tay lên, chỉ vào cô ấy.

“Bố mẹ, con muốn em ấy làm em gái con.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.