Quỷ Vương Không Thích Tắm Có Nhiếp Hồn Thuật Lẫn Đọc Tâm Thuật

14


Nguyệt Cung của Thường Nga ta không nghĩ đi khỏi đây, cái gì nàng cũng rõ ràng, tuy không nói cái gì nhưng ánh mắt vẫn hiện lên gì đó.

 

Ta đã đóng cửa không ra, nhưng vẫn có người cố tìm tới.

 

Tiểu tiên nga rất cung kính mà thỉnh an.

 

“Tiên tử, lại có người tới cầu thú ngài, lần này còn mang theo tín vật đến.”

 

“Là ai?”

 

“Đồng Hoa điện Thanh Uyên tiên quân.”

 

“Thỉnh hắn vào đi.”

 

Ngoài cửa một tiên nhân nhẹ nhàng bước vào, ánh mắt thanh minh, thần thái tự nhiên hào phóng.

 

“Tiểu tiên đặc biệt đến bái kiến tiên tử, đây là tín vật năm đó giữa chúng ta.”

 

Ta tiếp nhận tín vật hắn đem tới, thế mà là hai cái đồ chơi làm bằng đường.

 

Dáng người cao lớn xa xăm, khuôn mặt đã mơ hồ không rõ, áo quần trang trí, lại giống như ta cùng Thanh Uyên không có sai biệt.

 

Đồ chơi làm bằng đường thượng có hơi thở của ta, hẳn là sẽ không sai.

 

“Đã là thành tâm hướng thú ta, ngươi liền chuẩn bị một chút đi, đến tìm Nguyệt Lão chọn ngày lành để thành hôn đi.”

 

Thanh Uyên không khỏi kinh ngạc, duỗi tay muốn lấy lại đồ chơi làm bằng đường.

 

“Đã là đính ước tín vật, để nó lại chỗ ta đi.”

 

Thần sắc hắn khẽ biến, thấy ta không buông tay cũng không nói cái gì nữa.

 

Thanh Uyên đi rồi, ta nhìn chằm chằm đồ chơi làm bằng đường thật lâu, vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

 

Sao ta thấy thiếu chút gì?

 

Rốt cuộc là cái gì nhỉ?

 

 

Hôn tin của ta truyền khắp tam giới, ta cũng một bộ dạng an tâm chờ gả.

 

Thường Nga tiên tử mang hôn phục đến thăm ta.

 

“Thanh Uyên tiên quân đặc biệt cao hứng, nói trước đại hôn không nên gặp mặt, liền phó thác ta mang hôn phục đưa tới ngươi, ngươi mau mặc vào thử xem.”

 

Ta đang ăn nho, không có hứng thú xem hôn phục kia.

 

“Ngươi có gì nói thật đi, ta cũng không có tính toán cùng thành hôn với Thanh Uyên.”

 

Thường Nga tiên tử nghe ta nói xong liền hoảng sợ.

 

“Ngươi không cùng hắn thành hô. Chẳng phải ngươi còn nói phải gả cho hắn, hắn đã chiêu cáo lục giới rồi!”

 

“Ta cảm thấy Thanh Uyên không thích hợp, cho nên liền tương kế tựu kế.”

 

Thường Nga tiên tử lôi ra ánh mắt bát quái.

 

“Ngươi mau nói rõ đi.”

 

“Khi ta xuyên vào 3000 thế giới đã là hai mươi vạn năm trước, lúc đó sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than, Nhân giới làm sao có nơi làm món đồ chơi làm bằng đường này? Nói nữa, Thanh Uyên tiên quân nguyên thân là cây ngô đồng, khi đó hắn vài tuổi, ta đã bao nhiêu tuổi rồi? Thời gian ta cùng Quỷ Vương đánh nhau không ngừng, hắn chẳng phải là một cái cây mới lớn sao!”

 

Thường Nga trầm ngâm một lát, như suy tư gì đó mà gật gật đầu.

 

“Ngươi nói cũng có đạo lý, vậy ngươi chuẩn bị làm cái gì?”

 

“Ta chuẩn bị…”

 

Trong lúc nói chuyện, từ cửa sổ bay vào một con hạc giấy.

 

Ta tiếp nhận hạc giấy, tâm niệm vừa động.

 

“Ta muốn làm cái gì, ngươi cũng hiểu chứ?”

 

Thường Nga gật đầu như đảo tỏi, chúng ta ăn nhịp với nhau, đi theo kia hạc giấy chỉ đường nhảy xuống Nhân giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.