Thâm Tình Cỏ Rác Của Đế Vương

Chương 8


10

Nghênh Lạc Diệc Khả vào cung, Hoắc Nhiên vẫn bền lòng vững dạ như cũ ngày ngày đi Trữ Tú cung ngủ lại, ta ở trong lòng âm thầm mắng hắn.

Khó có thể tưởng tượng trưởng tỷ phải nén buồn nôn cỡ nào mới có thể chung chăn chung gối cùng với hắn?.

Ngày hôm đó, Tứ tỷ đột nhiên đưa bảng hiệu cầu kiến.

Tứ tỷ năm trước vẫn thành hôn cùng với người thọt kia, Hoắc Nhiên không chịu thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Cũng may, tỷ phu chỉ là người say mê y học, tuổi nhỏ vô ý lầm uống thuốc độc, lúc này mới để lại di chứng, một thân phẩm hạnh đoan chính, người cũng là ngọc thụ lâm phong, chỉ là tính tình cao ngạo, bởi vậy mới không được lòng các quý nữ, thanh danh dần dần đi xuống.

Cưới xong, hai người cũng xem như cầm sắt hòa minh.

Xốc màn lên, mang theo đầy người hàn khí, Tứ tỷ  để bếp lò vào tay áo, vội vã nhìn theo hướng ta, muốn nói lại thôi.

Ta hiểu ý, cho lui tất cả cung nhân trong phòng, Tứ tỷ lúc này mới nhìn ta êm tai nói.

“Tiểu Lục, muội có biết lai lịch Lạc Diệc Khả kia không.”

Ta nhíu mày mày, đoạn thời gian này, trong cung truyền đi tận mấy phiên bản về chuyện tình cảm của Hoàng thượng và hoàng hậu.

Trong đó phổ biến nhất, là Hoắc Nhiên hành quân bị thương, lưu lạc tại một thôn trang rách nát, được cô gái mồ côi Lạc Diệc Khả cứu giúp, từ đây mang theo nàng bên người.

Tứ tỷ nhìn ta, lắc đầu.

Bám vào bên tai ta nói nhỏ, “Lạc Diệc Khả, là chi nữ tội thần tiền triều, một mực âm thầm để Hoắc gia bảo vệ, lại là thạch nữ, cả đời không thể mang thai.”

“Phu quân ta xuất thân từ y học thế gia, từng được đón đến một biệt phủ bí mật tại ngoại ô của thúc phụ, nhìn thấy hình xăm trên cổ tay của nữ tử kia, lúc này mới phát hiện mọi chuyện.”

“Tiểu Lục, Thẩm gia, vẫn là phải sớm tính toán.”

Ta tức giận, lập tức, toàn thân như bị rút khô khí lực co quắp lại, sợ hãi tràn ngập toàn thân.

Cho nên, đây chính là nguyên nhân Hoắc Nhiên dùng đủ mọi cách bức ép trưởng tỷ vào cung, không phải là bởi vì si tình, chỉ là, muốn mượn có tiếng xấu của trưởng tỷ, dọn sạch chướng ngại cho Lạc Diệc Khả?

Những ngày này, trưởng tỷ tự dưng bị bao nhiêu người chửi rủa .

Kết quả là, lại tự mình đi may áo cưới cho người khác.

Còn thai nhi trong bụng trưởng tỷ thì sao…

Trưởng tỷ đối với hết thảy chuyện này, liệu sẽ cảm thấy thế nào?

 

11

Ngày mười lăm tháng tám, Trung thu trăng tròn, Đế hậu đại hôn, tiền triều và dân gian rộn rộn ràng ràng, ai ai cũng truyền tụng Đế hậu hiền đức.

Chỉ vì ngày hôm đó, Đế hậu lại thái độ khác thường, đại hôn điển lễ xong, thay đổi vải thô áo gai, tiến về đồng ruộng, chung dân nuôi tằm, cùng dân cùng vui.

Đại hôn ngày thứ hai, tại phượng loan điện, cung phi lẽ ra phải bái kiến tân hậu, trưởng tỷ đang có mang, Hoắc Nhiên cùng hoàng hậu miễn nàng thỉnh an. Nàng giống như cũng không muốn quấy vào vũng nước đục, an tâm tại Trữ Tú cung dưỡng thai, không để ý tới rất nhiều nghị luận của cung nhân

Ta đi theo, rốt cục may mắn nhìn thấy dung nhan tân hậu, nàng cùng với trưởng tỷ là hai nữ tử hoàn toàn khác biệt nhau.

Nếu trưởng tỷ là quý nữ được nuôi dưỡng ở khuê phòng, đoan trang hiền thục, thì hoàng hậu kia, tựa như là chim ưng sải cánh ngoài biên cương, tung cánh trên cao, cởi mở lưu loát.

Ta mơ hồ nhớ lại lời Tứ tỷ đề cập trước khi rời đi, Lạc gia tại tiền triều, vốn cũng là thế gia.

Cung phi rời đi trước, hoàng hậu giữ lại ta, mỉm cười dò xét trên dưới, “Nghe nói, ngươi là nữ nhi Thẩm gia giống Hoàng Quý Phi nhất. A Nhiên không cho ta đi gặp nàng, ta nhìn, ngươi đã thấy dung mạo xuất chúng, Hoàng Quý Phi, có thể để cho A Nhiên nhớ mãi không quên, tất nhiên là tư chất bất phàm.”

Những lời xưng hô thân mật như vậy nàng cứ vô tư mà nói, không có chút nào khó chịu.

Ta nhớ tới trưởng tỷ mang bệnh, chỉ gật đầu thần phục, “Hoàng hậu nương nương quá khen rồi, trong hậu cung ba ngàn ngưới, ai cũng không thể bằng nương nương cùng bệ hạ.”

Nàng tiến lên hai bước, nhìn ta chằm chằm, mặt mũi tràn đầy giảo hoạt, không hiểu sao làm ta hốt hoảng, “Tiểu Lục, ngươi là thật không nhớ rõ ta sao.”

Ta có chút không hiểu thấu.

Ta chưa bao giờ thấy qua nàng.

Chưa qua mấy ngày, Hoắc Nhiên vì Lạc gia lật lại bản án chính danh, Lạc gia không còn giấu mình nữa, bắt đầu trở thành cánh tay trên triều

Thẩm gia bắt đầu gấp gáp.

Bọn hắn không thể đem mọi thứ áp trên thân trưởng tỷ, thậm chí, âm thầm nói với ta, “Tiểu Lục, ngươi cùng Hoắc Nhiên đã từng là thanh mai trúc mã , tình cảm so với trưởng tỷ ngươi có lẽ cũng không chênh lệch là bao.”

Ta như ăn phải ruồi, điên rồi, bọn hắn điên rồi.

Vì cái gọi là danh lợi, địa vị.

Ta muốn nói cho bọn họ, Hoắc Nhiên chưa hề nhìn tới ta.

Ngự y nói, trưởng tỷ người yếu, có khả năng sinh non

Những ngày này, Hoắc Nhiên mệnh lệnh, Trữ Tú cung đóng cửa không tiếp khách, ngay cả ta đều không gặp được trưởng tỷ.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn xem nước chảy thuốc bổ đưa vào đi, ngự y tiến ra, ra tiến, bà đỡ đều đã chuẩn bị hơn mấy vị.

Hoàng hậu triệu tập các cung Tần phi, đến từ đường vì hài nhi còn chưa ra đời của Hoàng Quý Phi cầu phúc.

Mấy phần là thật, mấy phần là giả, ta sớm đã phân biệt không ra.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.