Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp

Chương 11


“Đúng vậy, phụ nữ ấy à, có đôi khi tức giận sẽ không trực tiếp nói ra, chỉ là ý đồ thông qua chuyện khác để lôi kéo sự chú ý của đàn ông. Bà cch sở dĩ muốn ly hôn, có phải đang chờ anh đi dỗ dành cô ấy không?”

Chu Từ Thâm lập tức cười lạnh một tiếng: “Mơ mộng hão huyền.”

Nguyễn Tinh Vãn không biết bản thân có mấy cân mấy lạng sao, vậy mà lại sinh ra loại suy nghĩ không thực tế này.

Lâm Nam nói: “Chu tổng, tôi cảm thấy bà cch không phải loại người trong mắt chỉ có tiền, hôm nay lúc ba cô ấy làm loạn ở Chu thị, bà cch đã nói, đó là tiền của anh, không có quan hệ gì với cô ấy, Không chỉ như thế, còn bị tát một cái.”

Chu Từ Thâm hơi cau mày: “Cô ấy bị đánh?”

“Đúng vậy, đánh rất nặng, có thể nhìn rõ nốt tay trên mặt.”

Mấy giây sau, Chu Từ Thâm mới nói: “Điều tra xem người đàn ông kia nợ bao nhiêu tiền, bù cho ông ta, bảo ông ta đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.”

Đúng lúc đồng hồ chỉ 3h10p, Chu Từ Thâm nói: “Về công ty.”

Trong phòng ngủ.

Tầm mắt Chu Từ Thâm rơi lên chiếc áo sơ mi sọc xanh trắng được treo ở chỗ dễ nhìn nhất, buồn bực nghĩ, nếu lần này anh từ Bỉ quay về, Nguyễn Tinh Vãn vẫn còn không biết tốt xấu như vậy, anh sẽ ném cô và chiếc áo này đi.

……..

Họp báo của Trang sức Thành Quang rất nhanh đã tới rồi, Nguyễn Tinh Vãn đang ở phía sau hậu trường điều chỉnh độ dài ngắn của vòng cổ cho người mẫu.

Lâm Tư tiến vào nói: “Ruan, hôm nay có rất nhiều nhà thiết kế nổi tiếng và các ông trùm lớn đến, thiết kế của cô nhất định sẽ tỏa sáng trên sân khấu, đến lúc đó sẽ càng có nhiều người biết đến cô.”

Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười: “Mấy cái vinh dự này đều là của Thành Quang, tôi nhiều nhất chỉ được coi là chất phụ gia mà thôi.”

Mấy lời cô nói đều là thật lòng, không có cái áo khoác hoa lệ Trang Sức Thành Quang này chống đỡ, ai thèm đến xem tác phẩm của thiết kế nhỏ bé như cô chứ.

Bùi Sam Sam lúc này cũng chạy vào, nghe vậy nói:

“Tinh Tinh cậu đừng khiêm tốn nữa, đây là vinh quang của tất cả chúng ta, đúng không, tổng biên tập Lâm?

Lâm Tư cười gật đầu: “Đúng, chính là hỗ trợ lẫn nhau.”

Sau khi Lâm Tư rời đi, Bùi Sam Sam kéo Nguyễn Tinh Vãn qua, nhỏ giọng nói:

“Tinh Tinh, mình nói với cậu một chuyện, cậu nhất định phải vững vàng nhé.”

“Cái gì?”

“Mình vừa nhìn thấy Quý Hoài Kiến.”

“Cạch” một tiếng, kẹp tóc trong tay Nguyễn Tinh Vãn định cài cho người mẫu rơi xuống đất.

Bùi Sam Sam vội vàng nhặt lên: “Thực ra Quý Hoài Kiến luôn tìm cậu, lần này Thành Quang vì muốn thu hút ánh mắt của mọi người, nên nhắm tới cậu “Ba năm trước chiến thắng cuộc thi nhà thiết kế mới xong liền biến mất, ba năm sau cầm tác phẩm của mình mạnh mẽ trở lại”, cho nên anh ta có thể tìm được tới đây, cũng không phải là chuyện khó.”

Một lúc sau Nguyễn Tinh Vãn mới thu hồi suy nghĩ, há miệng nhưng lại không biết nên nói gì.

Bùi Sam Sam vỗ vỗ vai cô, an ủi nói: “Không sao đâu, cậu đừng nghĩ nhiều quá, thuận theo tự nhiên đi, dù sao cậu cũng ly hôn rồi, ai quy định không thể mở ra cuộc sống mới chứ?”

“Không phải….mình là đang nghĩ đến phỏng vấn về loạt “Mối tình đầu” này thôi.”

Cái thứ gọi là mối tình đầu này, vốn là một thuật ngữ vừa tốt đẹp lại mẫn cảm.

Trước đó cô đã nói qua với bên tạp chí, có thể phỏng vấn về linh cảm của tác phẩm, nhưng tuyệt đối không được đề cập bất cứ chuyện gì liên quan tới mối tình đầu của cô.

Chừng mực này một khi nắm chắc không tốt, sẽ khiến cho đương sự bị liên lụy rất xấu hổ.

Không nói đến chuyện cô đã kết hôn lại ly hôn, nếu Quý Hoài Kiến có bạn gái, lại nhìn thấy phỏng vấn này, chắc chắn anh sẽ đau lòng.

Bùi Sam Sam vỗ đầu: “Đúng rồi, mình đi mở lời với truyền thông một chút, có mình ở đây cậu cứ yên tâm!”

Trong thời gian chuẩn bị kế tiếp, Nguyễn Tinh Vãn đều có chút không yên.

……

Hiện trường buổi họp báo, quả thật giống như Lâm Tư nói, rất nhiều nhân vật có tiếng trên thương trường đến.

Trong đó bao gồm Giang Yến và Chu Từ Thâm vừa đi công tác từ Bỉ về.

Khoảnh khắc Lâm Tư nhìn thấy Chu Từ Thâm có chút nghi hoặc, không rõ ông lớn này vì sao lại tới đây.

Giang Yến cười giải thích nói: “Tổng biên tập Lâm, loạt trang sức đầu tiên của các anh không phải là “mối tình đầu” sao, tôi chính là nghe được tin tức nội bộ, nói mấy thư này đều vô cùng đẹp. Cho nên, Chu tổng muốn mua tặng vợ anh ấy.”

Lâm Tư cười khan một tiếng, vốn muốn nói thành phẩm trưng này lần này không bán, nhưng lời tới bên miệng lại nuốt vào trong.

Không nhất thiết phải đắc tội với vị ba ba lớn nhất Chu thị kia.

Đợi sau khi họp báo kết thúc, nếu Chu Từ Thâm thực sự muốn mua, cũng không phải không thể thương lượng với nhà thiết kế.

“Vậy Giang tổng và Chu Tổng đợi một chút, buổi họp báo sắp bắt đầu rồi.”

Giang Yến gật đầu: “Anh cứ bận việc của anh đi.”

Sau khi Lâm Tư đi, Giang Yến quay đầu nói: “Không phải cậu không thích vợ cậu sao, loạt sản phẩm “mối tình đầu” này tặng đi không sợ khiến cho người ta hiểu lầm à?”

Chu Từ Thâm bình thản nói: “Hiểu lầm chỉ có thể nói rõ cô ấy nghĩ quá nhiều, tôi chỉ tiện tay mua mà thôi.”

“….”

Đúng là quỷ mới tin cậu.

Xuống máy bay xong đến nhà cũng không thèm về liền trực tiếp tới buổi họp báo, cậu ta tiện tay như thế, sao không tiện tay mua luôn tên lửa bay về đi.

Giang Yến vừa muốn nói, lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc tiến vào: 

“Kia không phải Chu An An sao, cô ta về nước lúc nào vậy?”

Chu Từ Thâm liếc mắt: “Không biết.”

Trái với việc không thèm để ý của Chu Từ Thâm, Giang Yến trái lại rất hứng thú, bởi vì anh ta nhìn thấy Chu An An luôn luôn kiêu ngạo vô lý, lúc này lại giống như kẹo da trâu đi sát phía sau một người đàn ông, vẻ mặt phải nói là lấy lòng cũng không quá đáng.

Không được bao lâu, Chu An An cũng nhìn thấy bọn họ, kéo người đàn ông bên cạnh qua chào hỏi bọn họ:

“Anh họ, anh Giang Yến, sao hai người lại ở đây?”

Chu Từ Thâm môi mỏng khẽ mở: “Có việc.”

Giang Yến lại cười tủm tỉm chào hỏi cô ta: “An An à, lâu rồi không gặp.”

“Lâu rồi không gặp anh Giang Yến.” 

Chu An An kéo cánh tay người đàn ông bên cạnh: “Đúng rồi, giới thiệu với các anh một chút, đây là anh Hoài Kiến, em quen biết lúc du học ở nước ngoài.”

Quý Hoài Kiến rút tay từ trong ngực cô ta ra, đưa tay với Giang Yến: “Quý Hoài Kiến.”

Giang Yến nắm lấy nói: “À, chúng ta từng gặp nhau rồi, trong bữa tiệc mừng thọ của ông Quý, tôi nghe ông Quý nói cậu xuất ngoại ba năm trước, mới về sao?”

Quý Hoài Kiến gật đầu, lại nhìn về phía Chu Từ Thâm: “Chu Tổng, ngưỡng mộ đã lâu.”

Chu Từ Thâm vươn tay ra, lịch sự nắm một chút.

Chu An An tìm thấy cơ hội chen vào, cao hứng nói: “Thì ra mọi người đều biết nhau, anh Hoài Kiến….”

Người chủ trì nói: “Xin mời các vị khách quý ngồi vào chỗ, buổi họp báo của chúng tôi sẽ lập tức bắt đầu.”

Chu An An thấy vị trí trước mặt hai người Chu Từ Thâm còn chỗ, kéo Quý Hoài Kiến qua đó: “Anh Hoài Kiến, chúng ta ngồi kia đi.”

Quý Hoài Kiến hôm nay là tới tìm người, cũng không muốn dây dưa nhiều với cô ta:

“Tôi còn có việc, cô cứ ngồi đi.”

Nói xong, anh ta tìm một chỗ cách xa Chu An An ngồi xuống.

Chu An An nói đến một nửa, đèn trong hiện trường hội họp báo tắt đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.