7.
Vali đồ xuống dưới lầu trước tôi.
Lâm Trân Trân nhìn thấy tôi, cô ta khoa trương che miệng lại:
“Chị, đừng chọc giận ba nữa. Nếu ba biết chị sống chung với một người không đàng hoàng…”
Tôi cười giễu cợt nói:
“Nếu có thời gian quan tâm tới tôi như vậy, không bằng tự lo lắng cho bản thân mình nhiều hơn một chút đi.”
Thấy tôi có vẻ thoải mái, Lâm Trân Trân cảm thấy nghi ngờ, vội vàng chạy về phòng.
Tôi thờ ơ bước ra khỏi biệt thự.
Phía sau, vang lên tiếng la sắc bén của Lâm Trân Trân.
Tôi cười giống như nhân vật phản diện trong tiểu thuyết.
Gạch rất lớn, cô chịu đựng một chút.
8.
Sau khi tan làm, tôi lái xe đến phòng tân hôn.
Trang trí tối giản, nội thất trong nhà dường như đã được thay đổi để đón tiếp bà chủ, chỗ nào cũng phù hợp với thói quen sinh hoạt của tôi.
Sau khi dọn dẹp đơn giản, tôi vui vẻ chuẩn bị cho một cuộc sống tốt đẹp sau khi kết hôn của mình, người chồng giàu có nhưng không bao giờ về nhà.
Nhân tiện, tôi đã kể với bạn cùng lớp cấp ba kiêm bạn thân Ngu Thư Vũ về việc tôi kết hôn.
Cá:【! 】
[Lúc đó tớ đã nói gì ấy nhỉ, ánh mắt học thần nhìn về phía cậu, tuyệt đối không tính là trong sạch. 】
Vừa định trả lời, tôi thấy cửa phòng ngủ chính mở ra.
Phó Nghiên Kinh quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, tóc vẫn còn ướt nước.
Một hình ảnh có sức hút cực mạnh đột nhiên lọt vào tầm nhìn của tôi. Giọt nước xẹt qua những đường nét chặt chẽ, biến mất trong chiếc khăn tắm…
Bây giờ rốt cuộc là ai nhìn ai với ánh mắt không trong sạch đây?
9.
Tôi khẽ nuốt một ngụm nước miếng.
Trên điện thoại, Ngu Thư Vũ lại gửi một tin nhắn thoại khác.
Tôi vô thức bấm mở.
“Cậu nói xem sao lúc đó cậu không cắn răng, đem người đàn ông đó bắt lấy đâu? Nghe nói chiều dài của đàn ông so với kim cương còn cứng hơn. Đáng tiếc, tôi nghe nói đàn ông một khi bước sang 25 tuổi, lập tức liền xương dốc.”
Đầu dây bên kia, người bạn xấu xa Ngu Thư Vũ, vẫn còn đang thở ngắn than dài vì cuộc sống hạnh phúc của tôi.
Ở đầu này, các ngón tay của tôi liều mạng nhấp vào màn hình, cố gắng nhấn nút dừng tin nhắn thoại lại, kết quả lại mở luôn loa ngoài.
Thế giới vào lúc này thật im lặng.
Tốt lắm, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng chết.
“Anh có xuống dốc hay không, chỉ có người thử qua rồi mới biết được.”
“Em cảm thấy thế nào? Vợ, Yêu.”
Xong rồi! Ngày đầu tiên kết hôn liền đắc tội với chồng phải làm sao bây giờ?
……
Không biết qua bao lâu, Phó Nghiên Kinh bế tôi xuống giường, ôm tôi đến trước bàn ăn.
Trên bàn có bốn mặn một canh vừa mới nấu xong.
Nó có vị ngon y như vẻ ngoài của nó vậy.
Tôi lén lấy điện thoại ra, thấy trong khung chat với Ngu Thư Vũ có hơn chục tin nhắn chưa đọc.
Tin nhắn cuối cùng được gửi cách đây một giờ:
[Đột nhiên tớ hiểu ra, các người đã có gia đình, thật đáng chết. 】
Mặt tôi chuyển sang màu vàng.
Tôi còn tưởng nói cái gì giấu đầu lòi đuôi.
Vừa ngẩng đầu lên, Phó Nghiên Kinh không biết đã ngồi đối diện tôi từ lúc nào.
Ánh mắt sâu kín của hắn dừng ở trên tay tôi rất lâu vẫn chưa rời đi.
Lúc này tôi mới nhận ra trên tay mình có một chiếc nhẫn kim cương to bằng quả trứng bồ câu.
Còn chiếc của hắn thì nằm lặng lẽ trên bàn, chờ chủ nhân mở ra.
Nhịp tim tăng nhanh trong chốc lát.
Phó Nghiên Kinh thấy tôi hồi lâu vẫn không có phản ứng, liền chủ động mở miệng:
“Trăn Trăn.”
“À?”
“Chúng tôi không phải là một cuộc hôn nhân thương nghiệp. Trước khi kết hôn không có cơ sở tình cảm, cho nên, anh hy vọng chúng ta sau khi kết hôn có thể bồi dưỡng tình cảm.”
Tôi liền đồng ý:
“Được.” Kim chủ ba ba
“Bây giờ, em có thể đeo nhẫn vào ngón tay chồng mới cưới của em rồi.”
Tôi vội vàng đeo chiếc nhẫn vào tay hắn.
Người này, cũng thật nhiều kịch bản quá đi.
10.
Sau ngày hôm đó, dưới sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Phó Nghiên Kinh, mối quan hệ của chúng tôi dần trở nên tốt đẹp hơn.
Đôi lúc tôi chợt có ảo tưởng chúng tôi là một đôi vợ chồng trẻ đang trong thời kỳ yêu nhau cuồng nhiệt.
Cho đến khi Lâm Trân Trân đăng một bức ảnh nhóm lên vòng bạn bè mà, dòng trạng thái còn đặc biệt ghi rõ người phụ nữ trong bức ảnh:
[Hôm nay tôi cũng vì tình yêu tuyệt vời của chị Diệp Hi và Phó tổng thét chói tai!
P/s: Nếu tôi không nói mọi người chắc sẽ không bao giờ đoán được, chị Diệp Hi chính là bạch nguyệt quang trong tim của Phó tổng nhiều năm qua. 】
Giữa chín tấm hình, bạch nguyệt quang trong truyền thuyết cùng Phó Nghiên Kinh đang nhìn nhau từ xa, ở giữa dường như cách cả một thế kỷ, không ai nhìn vào mà không nói một lời cảm động nào.
Thời gian này trái tim tôi bắt đầu rung động lại bị một chậu nước đá dội xuống đầu.
Tôi tức giận đến mức cười ra tiếng.
TMD! Này thì gia phong nghiêm cẩn, này thì giữ mình trong sạch.
Tôi ném chiếc khuy măng sét vốn đưa cho tên đàn ông chó vào thùng rác.
Hắn ta không xứng có được nó.
Sau khi Ngu Thư Vũ nhìn thấy vòng bạn bè, cậu ấy lập tức chuyển tiếp nó cho tôi.
[Trước đây trong giới vẫn luôn có lời đồn, tên chó Phó Nghiên Kinh này có Bạch Nguyệt Quang, tớ còn tưởng là cậu, không nghĩ tới người ta lại ở nước ngoài. Quả nhiên, đàn ông không một ai tốt cả, hừ! 】
Sau khi mắng xong cậu ấy vẫn còn thấy chưa đủ, gửi cho tôi một tấm ảnh.
[Họ Phó kia đặt bàn trong một nhà hàng tình nhân dưới tên của tớ. Tối nay lúc 7 giờ 30 phút, chị đây đưa cậu đi bắt gian, lấy được chứng cứ, bất luận ở thời điểm nào cũng không có hại. 】
Trận bắt gian này cuối cùng cũng không thành.
Cuộc hôn nhân của tôi và Phó Nghiên Kinh từ đầu đến cuối đều không xen lẫn một chút tình cảm nào. Tôi không có lý do hay tư cách nào để làm chuyện như thế này.
Chúng tôi đổi chỗ giữa chừng.
Ngu Thư Vũ có 10 cửa hàng người mẫu nam(*) dưới tên cô ấy.
(*) cũng tương tự như ‘vịt’. Nam hành nghề bán răm.
Có bà chủ lớn là Ngu Thư Vũ ra tay, tất cả những người mẫu nam xinh đẹp nhất trong cửa hàng đều được gọi đến bên tôi.
Ngu Thư Vũ hận không thể một ngón tay ôm một người người mẫu nam.
Tôi ngồi sang một bên, uống hết ly rượu tây này đến ly rượu tây khác vào bụng.
Trong cơn say mơ màng, có một cậu em trai giống cún con ngồi xuống cạnh tôi.
Hắn nói rằng hắn là sinh viên trường đại học điện ảnh đến đây để làm thêm, hắn khác với những người trang điểm kiểu quyến rũ bên ngoài.
Lúc này Ngu Thư Vũ không biết chạy đi đâu để vui vẻ cùng anh trai người mẫu của mình rồi.
Em trai này xác thực rất am hiểu lòng người, không hổ là người mà chị em tốt đã tìm cho tôi, vừa hiền lành, tốt bụng lại còn chu đáo nữa.
Tôi dựa vào cơ bụng của em trai rồi khóc lớn.
Khóc cho tình yêu vừa chớm nở đã c.h.ế.t của tôi:
“Phó Nghiên Kinh… Tên đàn ông chó! Tên đàn ông chó ngoại tình cả đời đều ‘không được’ !”
Ánh sáng rực rỡ đột nhiên bị một bóng người cao lớn che phủ, trước mắt tràn ngập bóng tối.
Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai tôi:
“Em cứ như vậy ở trong lòng của người đàn ông khác, chỉ trích anh ngoại tình sao?
“Bà….xã… yêu…dấu.”
Phó Nghiên Kinh đứng ngược sáng, vẻ mặt m.ô.n.g lung không rõ.
Khí thế cực kỳ đáng sợ quanh thân đã bộc lộ tâm trạng của hắn lúc này.
Tôi quay mặt đi, không muốn nhìn thấy hắn.
Phó Nghiên Kinh từng bước đi về phía tôi, giây tiếp theo, cả người đột nhiên trở nên nhẹ nhàng.
Tôi bị hắn chặn ngang bế lên, hai cánh tay khỏe khoắn của hắn làm cho tôi không dãy dụa được.
“Phó Nghiên Kinh, tên khốn kiếp này!
“Cậu không đi tìm bạch nguyệt quang của cậu đi, sao lại tới trêu chọc tôi, cậu có còn là đàn ông không!
“Tôi thực sự quá ngu ngốc, tin tưởng đàn ông sẽ phải gặp xui xẻo suốt đời.”
Phó Nghiên Kinh muốn nói chuyện vài lần, đều bị tôi chặn lại không cho nói.
Thế là cuối cùng, hắn bất đắc dĩ thở dài:
“Có chuyện gì chúng ta về nhà rồi nói chuyện.”