Trong mộng vắng bóng thu

Chương 8


Cơn gió lạnh trong giấc mơ sắc như d.a.o khiến ta nhớ đến miền bắc Tân Cương, nơi quanh năm xuân hạ khó có thể đến được.

Và người trong giấc mơ này hóa ra lại là chàng trai trẻ Hạ Văn Thu.

Nhưng trong giấc mơ của ta, hắn mắc một căn bệnh, di truyền từ trong bụng mẫu thân hắn nên hắn qua đời ở miền bắc Tân Cương khi mới 9 tuổi.

7

Sau khi tỉnh dậy, ta ngồi trên giường ôm chăn, trầm ngâm suy nghĩ.

Giấc mơ này có ý nghĩa gì, một lời tiên tri sao?

Nếu là tiên tri, Hạ Văn Thu mười chín tuổi vẫn sống sờ sờ mà xuất hiện ở thủ đô, vậy thì người đã c.h.ế.t yểu lúc 9 tuổi là ai?

Còn nữa, trong giấc mơ, khuôn mặt và đôi môi của hắn tái nhợt và trông vô cùng yếu đuối và mỏng manh.

Nhưng trên thực tế, rõ ràng Hạ Văn Thu là một tên trẻ tuổi khoác trên mình bộ quần áo sáng sủa và có đôi mắt giận dữ.

Đến tột cùng thì… đã xảy ra chuyện gì?

Ta suy nghĩ kỹ mấy ngày nhưng vẫn không có câu trả lời thỏa đáng, thay vào đó ta cố gắng chăm sóc sức khoẻ và quay lại học đường để thu dọn đồ đạc trước khi trở về Khương phủ.

Xe ngựa đi được nửa đường thì đột nhiên xuất hiện một mũi tên xé gió lao vun vút tới.

Sau đó, một nhóm người đột nhiên xuất hiện, sau khi xử lý tất cả thị vệ xung quanh xe ngựa, chúng giơ kiếm tốc rèm xe ngựa của ta lên.

Ta hít một hơi thật sâu, ép mình bình tĩnh lại: “Các ngươi là ai?”

Chắc là vì nhìn thấy khuê các trong xe không bị dọa c.h.ế.t nên bọn chúng rất bất mãn, chúng dùng mũi kiếm trong tay nâng cằm ta lên, nhìn kỹ:

“Nhan sắc mỹ miều, nhưng lại quá gầy gò, trông có vẻ ốm yếu, ta sợ chơi cô ta không được mấy lần.”

Ý nghĩa sâu xa trong lời nói đã không còn bị che giấu nữa.

Ta chỉ vui mừng vì ta đã không dẫn theo Ỷ Nguyệt khi ra ngoài vào buổi sáng.

Chẳng bao lâu sau, tay chân ta bị trói chặt, miệng bị bịt kín, ta bị đưa vào một chiếc xe ngựa rất nhỏ, rồi chiếc xe phóng hết tốc lực.

Mặc dù nơi chúng phục kích rất hẻo lánh, nhưng ắt sẽ có một chiếc xe ngựa từ học đường đi qua, đến lúc đó sẽ có người phát hiện t.h.i t.h.ể nằm đầy trên đường.

Rốt cuộc là ai dám to gan như vậy?

Trước khi ta có thời gian để tự hỏi ra kết quả, ta đã bất tỉnh vì những cú xóc dữ dội.

Khi mở mắt lần nữa, cỗ xe vẫn đang tăng tốc, bầu trời bên ngoài đã hoàn toàn tối đen.

Màn đêm yên tĩnh nhưng giọng nói của những kẻ bắt cóc lại rất khẩn trương: “Đám người phía sau sắp đuổi kịp rồi!”

“Làm sao bây giờ, không còn kịp nữa rồi!”

Sau đó xe ngựa dừng lại, người đàn ông đeo mặt nạ đen đột nhiên kéo rèm bước vào, một tay nắm lấy vạt áo của ta rồi kéo xuống một cách thô bạo, để lộ đôi vai trắng nõn như tuyết.

Gió lạnh thổi vào, ta muốn ho nhưng miệng lại bị bịt lại, ta gần như tắt thở.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, áo khoác và váy trên người đã bị xé thành một mớ hỗn độn.

Người nọ nghĩ thế là chưa đủ nên dùng kiếm c.h.é.m vào vai ta, m.á.u tươi ào ạt chảy ra.

Hắn thấm một ít vào chiếc khăn tay màu trắng, ném xuống đất, dừng xe, nhảy ra khỏi xe và cùng đồng bọn bỏ chạy.

Mùa đông vẫn chưa qua, ta trần truồng nằm trên xe ngựa.

Gió lạnh thổi mạnh khiến ta nhanh chóng bất tỉnh, nhưng khi đang nằm ngửa, ta nhớ lại có lúc gió thổi tung rèm xe, có thể thoáng nhìn thấy những vì sao trên bầu trời.

Khoảnh khắc bàn tay đó đặt lên vai ta, ta chợt nhận ra điều đó.

Họ bắt cóc ta một cách phô trương như vậy chỉ để cho bách tính thiên hạ biết.

Nhưng bây giờ ta đang nằm giữa đám hỗn độn, gió đêm lạnh thổi như muốn lấy mạng ta.

Cho dù ta may mắn được cứu, bất kể là ai đến cứu ta, nhìn tình cảnh này, tin tức nữ nhi Khương gia, nữ nhi duy nhất của Khương gia mất trinh sẽ nhanh chóng truyền khắp kinh đô.

Ai là người đã âm mưu hại ta?

Thúc thúc đã thèm muốn Khương gia từ lâu, Thất hoàng tử đã cố gắng lôi kéo phụ thân ta lên cùng chiến hạm nhưng không thành công, hay là…

Ta còn chưa kịp nghĩ ra câu trả lời thì bất ngờ bắt gặp một đôi mắt quen thuộc.

Khi ánh mắt này nhìn vào ta, ban đầu thì tỏ ra rất sốc và ngạc nhiên. Khi nhìn thấy bộ dạng của ta bây giờ, lại biến thành ngọn lửa rực cháy.

Hạ Văn Thu quỳ xuống, lấy miếng vải ra khỏi miệng ta và dùng d.a.o găm cắt đứt sợi dây quanh người ta.

Rồi hắn quấn chặt ta trong chiếc áo choàng dày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.