XUYÊN NHẦM VÀO VAI NAM CHÍNH

CHƯƠNG 4: TÌNH ĐỊCH


“Mạo muội đề nghị, hoạt động giải trí ban đêm không nên kéo dài quá lâu.” Anh ta có chút ngập ngừng, sau đó ho nhẹ vài tiếng, có vẻ cảm thấy không thoải mái khi nói ra điều đó.

Cô vẫn còn chút mơ hồ, chưa hiểu anh ta đang nói cái gì.

Cô đã làm gì? Hoạt động giải trí ban đêm là sao? Rõ ràng là cô bị ép phải thức đêm.

“Nghiên cứu khoa học đã chứng mình, lướt các trang web không lành mạnh không chỉ có hại cho sức khỏe tinh thần mà còn ảnh hưởng đến trí tuệ.”

Anh ta nghiêm túc phổ biến kiến thức cho cô.

Vẻ mặt cô nứt ra. Lần này cạn lời thật rồi! Các trang web không lành mạnh? Hoạt động giải trí ban đêm?

Cô thực sự không muốn đối phương hiểu nhầm cô thành một người như vậy. Còn có cái tên đầu xỏ này nữa! Là ai? Là ai mà khiến cô phải thức trắng đêm hả?

Giờ còn ở đây nói cô là do xem những thứ không lành mạnh nhiều quá nên không ngủ được. Tức c.h.ế.t cô rồi!

“Tôi không có, là anh…” Cô mở miệng muốn giải thích nhưng bị anh ta ngắt lời.

“Không cần giải thích với tôi, tôi chỉ nhắc nhở anh thôi! Đây là việc riêng của anh.” Lâu Nghiễn Chu thu dọn đồ đạc rồi vào phòng tắm rửa mặt, còn cô vẫn ngồi trên giường, vẻ mặt bần thần.

Khi anh ta rửa mặt xong và chuẩn bị rời đi, cô đột nhiên lên tiếng:

“Bạn học Lâu, làm ơn kiểm soát bản thân, đừng leo lên giường người khác vào ban đêm nữa.”

 Nhìn cơ thể đối phương cứng đờ lại. Yep, phản đòn thành công, nai xừ!

————————————————

“U là chời, Thời ca, anh bị yêu tinh nào hút hết dương khí hả?” Hạ Vân Khởi đưa bữa sáng cho cô, nhìn thấy sắc mặt của cô thì giật mình hét lên.

“Chỉ là ngủ không ngon thôi, làm gì mà giật mình dữ thế.”

Cô có chút bi phẫn, cắn một miếng bánh bao thật lớn, suy nghĩ về việc phải sống sao với thân phận nam sinh trong thế giới này.

“Không ngủ ngon? Thời ca, anh đi chơi mà không rủ tôi, đi chơi một mình đúng không?”

Hạ Vân Khởi trưng ra vẻ mặt bị phản bội, cô không thèm để ý đến anh ta.

Tâm trạng của anh ta đa sầu đa cảm, đến nhanh mà đi cũng nhanh. Không lâu sau, anh ta đã quên chuyện đó, tiếp tục rôm rả nói về những chuyện thị phi trong trường. Ví dụ như đàn chị và đàn em nào xinh đẹp nhất, vv…

Nghe đến đau cả đầu, cho đến khi anh ta nhắc đến Bùi Hạc Xuyên và Tạ Giang Tri.

“Thời ca, mọi người nói Bùi Hạc Xuyên và Tạ Giang Tri là một cặp đó.” Hạ Vân Khởi lén lút thì thầm vào tai cô, cô suýt nghẹn miếng bánh bao, trợn trắng mắt.

“Thời ca, sao anh phản ứng dữ vậy? Chẳng lẽ anh thật sự là tình địch với Bùi Hạc Xuyên?” Hạ Vân Khởi vội vàng vỗ lưng cô, nhưng câu nói này lần nữa suýt làm cô nghẹn chết.

“Anh nói bậy gì đó!” Mặc dù theo kịch bản trong sách thì sau này nam chính với anh ta thật sự là tình địch với nhau thật. Nhưng bây giờ mục tiêu có phải có nhầm lẫn gì đó không, sao cô có thể vì Tạ Giang Tri mà thành tình địch với Bùi Hạc Xuyên được.

“Trên diễn đàn lan truyền khắp nơi… mình đâu có nói bậy.” Hạ Vân Khởi không phục phản bác, nói xong còn đưa cho cô xem bức ảnh ba người bọn họ trong nhà vệ sinh.

Không biết ai chụp được cảnh Bùi Hạc Xuyên nắm cổ tay Tạ Giang Tri ngăn không cho anh ấy đến đánh cô, bị người ta ác ý gắn thêm bộ lọc trái tim màu hường phấn vào, rồi tim tủng các thứ, tạo ra cảm giác luyến lưu và quyến luyến không thôi.

Cô cảm thấy trời đất quay cuồng, đôi tay run rẩy cầm điện thoại. Tiêu đề bài đăng được để phông chữ đỏ, hiện lên vô cùng nổi bật, đập ngay vào mắt cô là: “Kinh ngạc! Ba nam thần của học viện kinh tế lại có mối quan hệ như vậy? Đạo đức suy bại hay nhân tính vặn vẹo?”

Dưới bài đăng là một đám người reo hò:

“Không! Đây là tình yêu!”

“Nếu đây không phải tình yêu, thì là cái gì?”

“Hai nam tranh một nam! Nam thần hoa đào xjz là người thắng cuộc!”

“+1”

“+10086”

  …

Cho nên, đám người này rốt cuộc là nhìn ra gì từ tấm ảnh này! Cô thực sự hoang mang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.