“Được rồi!”
Nhiếp Hàn Sương vốn luôn im lặng đã lên tiếng ngăn lại cuộc cãi vã.
Nàng nói:
“Oanh tiệp dư mang có công mang long thai, phong làm Oanh phi. Lễ phong phi sẽ tổ chức sau khi ngươi sinh con.”
Thanh Oanh vui mừng, lập tức quỳ xuống tạ ơn:
“Thần thiếp đa tạ ân điển của bệ hạ!”
[Tốt quá, ta sắp ngang hàng với độc phi Giang Oản rồi!]
“Nàng có thai, những nghi thức này tạm thời miễn đi.”
Nói xong, nàng bước nhanh ra khỏi cung Phúc Thọ.
Ta ở lại châm chọc Thái hậu vài câu rồi cũng rời đi.
14.
Trời đã dần sang đông, hôm nay lại là một ngày cô đơn lẻ loi.
Gió lạnh ngoài cửa sổ gào thét, tuyết rơi lả tả.
Ta không cảm thấy lạnh nên không đóng cửa sổ, đốt nến ngồi trên giường đọc sách.
Khi nến sắp tàn, trong cung điện yên tĩnh bỗng vang lên giọng nói của Nhiếp Hàn U:
“Quý phi nương nương lạc quan thật đấy, bị người khác sỉ nhục đến vậy mà vẫn có thể thảnh thơi ngồi đây đọc sách.”
Gã bước vào, mang theo hơi lạnh bên ngoài.
Trang sách khép lại lộ ra tựa đề trên bìa.
“Hoàng hậu n.g.ự.c mềm eo thon: Bạo quân xấu tính vô cùng cưng chiều”
Ánh mắt gã rơi trên quyển sách, nói:
“Trở thành hoàng hậu được hoàng đế cưng chiều không tốt sao? Tại sao nàng cứ phải muốn có được vị trí chí tôn kia?”
Tư tưởng phong kiến lạc hậu ăn sâu vào đầu óc đám đàn ông tự cho mình là đúng. Họ cho rằng phụ nữ chỉ nên sống phụ thuộc vào họ như dây tầm gửi.
“Hoàng hậu được hoàng đế cưng chiều?”
“Tình yêu mà đàn ông hứa hẹn liệu có đáng tin không?”
Ta cười nhẹ, đứng dậy đóng cửa sổ:
“Ngài xem, ta và Nhiếp Hàn Sương cùng ở biên cương suốt năm năm, ngài ấy nhờ quyền thế của cha ta mà lên ngôi hoàng đế.”
“Ngài ấy cũng đã từng thề non hẹn biển, muốn cùng ta một đời một kiếp một đôi người. Nhưng kết quả sau đó thì sao!?”
Giọng ta bỗng trở nên lạnh lùng: “Chẳng phải cuối cùng ngài ấy vẫn lập thêm phi tần đó sao!”
“Ta muốn thay thế Nhiếp Hàn Sương, đạp ngài ấy dưới chân, đời đời kiếp kiếp trở thành nô lệ của ta!”
Lúc này, ta giống như một người phụ nữ bị tình lang phản bội, yêu mà không có được.
Nghi ngờ trong mắt Nhiếp Hàn U tan biến, gã nắm lấy vai ta, nghiêm túc hứa hẹn:
“Oản của ta, ta yêu nàng.”
“Vì đây là điều nàng muốn nên chắc chắn ta sẽ giúp nàng đạt được.”
“Ta sẽ dùng hành động chứng minh, ta và kẻ phụ bạc – Nhiếp Hàn Sương đó không giống nhau.”
Ta yên lặng dựa vào lòng gã.
Nếu không phải nhìn thấy ánh mắt đầy toan tính của gã thì ta suýt tin rồi.
15.
Nhiếp Hàn U nhân danh giúp ta đoạt ngôi vị hoàng đế, bắt đầu hành động. Những người gã âm thầm sắp xếp từ thời tiên đế lần lượt được sử dụng.
Để tăng thêm khả năng thành công, thậm chí Nhiếp Hàn U còn tìm đến Thái hậu.
Thái hậu khổ sở vì ta và Nhiếp Hàn Sương đã lâu, hơn nữa Nhiếp Hàn U còn hứa hẹn mang lại nhiều lợi ích nên thái hậu nhanh chóng đồng ý giúp gã.
Quan lại trên triều chia bè kéo cánh, chủ yếu chia thành phe U vương, phe trung lập và phe bảo hoàng. Ngoài ra còn có vô số học trò của cha thái hậu.
Khi họ đang lên kế hoạch lật đổ hoàng đế, danh sách những người tham gia đã được đưa tới tay ta.
Không xem thì thôi, xem rồi mới thấy giật mình.
Trong lục bộ, có ba vị thượng thư là người của U vương và thái hậu. Nếu giet hết thì sẽ thiếu không ít vị trí quan trọng.
Ta gõ nhịp trên bàn, suy nghĩ làm thế nào để nhanh chóng bổ sung được các vị trí còn thiếu.
Khi mùa xuân đến, biên cương xảy ra chiến tranh.
Cha ta dẫn quân đi chống địch.
Ông cũng nghe phong thanh được một số tin tức ở kinh đô.
Trước khi ra trận, ông gửi thư cho ta:
[Con yêu, nếu con không hạnh phúc thì đợi cha thắng trận, lúc đó cha sẽ đưa con về thảo nguyên.]
Ta cầm lá thư mà vừa khóc vừa cười.
Nhìn xem, trên thế gian này, truyện bởi thanh tieu quan chuyển ngữ, chỉ đăng tại phở bò và m0nk3yd, reup ải chỉa suốt đời, người quan tâm ta nhất vẫn là cha ta. Ông là lý do khiến ta có thể kiêu ngạo, ngang ngược trong hậu cung.
Ta cầm bút trả lời ông sáu chữ.
[Mong cha bình an, tháng sáu trở về.]
16.
Cuối tháng năm, Thanh Oanh sinh hạ một hoàng tử.
Tiếng khóc vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng thường ngày, cả hoàng cung trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.
Đây là hoàng tử đầu tiên được hạ sinh kể từ khi tân hoàng đế lên ngôi.
Ít nhất thì mọi người không cần phải lo lắng việc bệ hạ sẽ tuyệt tự nữa.
Thái hậu sợ ta làm hại hoàng tử, ngay ngày thứ hai sau khi Oanh tiệp dư sinh đã chuyển cả hai mẹ con ả đến cung Phúc Thọ.