4.
Lúc đó Thiên Đạo đang ở một nơi rất xa.
Nhưng khi ba hồn bảy phách của Lục Hải Đường bắt đầu tan biến, Thiên Đạo vẫn cảm nhận được.
Lục Hải Đường không biết, ngày Thương Hải tu thành Thiên Đạo đã vụng trộm để lại ấn ký trên người nàng.
Vậy tại sao trước đó hắn còn muốn tu thành Thiên Đạo?
Không ai biết.
Hắn cũng sẽ không nói.
Mấy ngàn năm, thế sự thay đổi, bốn mùa cứ thế luân hồi.
Chỉ có mùa xuân hoa hải đường mới nở rộ, cánh hoa rơi vào lòng ai đó.
Hắn nghĩ, từ khi làm Thiên Đạo, cho dù là Tứ Hải Bát Hoang hay Cửu Thiên Bích Lạc thì hắn đều có thể thấy nàng, đều có thể bảo vệ nàng.
Nhưng chỉ mới ba trăm năm ngắn ngủi.
Bọn họ cũng dám!
Hải Đường tỷ tỷ của hắn, lại bị dùng cực hình như vậy!
Hắn đã trải qua vài chục kiếp đọa ma giết thần, nhưng hắn chưa từng cảm thấy tức giận như lúc này!
Thiên Lôi lan ra khắp bầu trời.
Hắn nhìn đám tiên nhân như sâu bọ đứng trên núi kia, đột nhiên nở nụ cười lạnh lẽo.
Bản thân hắn đã từng chịu Thiên Lôi.
Hình phạt Thiên Lôi chỉ đơn giản là đau mà thôi.
Bọn họ sao xứng dùng Thiên Lôi chứ?
Thiên Đạo hóa hình đi đến Ma giới.
Ma vực vẫn có mùi vị quen thuộc với hắn như cũ.
Dơ bẩn, máu tanh, tràn ngập sát khí.
Hắn trực tiếp đến Viêm ngục, nơi giam giữ ma vật đáng sợ nhất.
Có một số là do tự tay hắn giam lại.
So với Thiên Lôi và núi thây biển máu thì cái này mới là thứ đáng sợ nhất!
Đám ma vật trong Viêm ngục thấy hắn thì sợ hãi nằm rạp xuống mặt đất.
Tay hắn vuốt ve tầng tầng lớp lớp xiềng xích: “Muốn ra ngoài hít thở không khí sao?”
Đám ma vật trở nên ồn ào, ma khí đen kịt không ngừng tràn ra, sinh linh vừa đụng vào đã bị thương.
Nụ cười lạnh như băng kia lại lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt Thiên Đạo:
“Vậy thì bắt đầu từ thần nữ tên là Diêu Hoa kia đi.”
Một giây sau, xiềng xích vỡ tan thành từng mảnh!
5.
Trong mắt Tiên giới, lần bị ma vật tấn công này đến một cách vội vàng không kịp chuẩn bị.
Không có ma khí, cũng không có chút điềm báo trước nào.
Trực tiếp huy động toàn bộ lực lượng đánh vào tiên sơn!
Tông Lăng Tiêu là nơi gặp nạn đầu tiên.
Ngoài Lăng Tiêu Các có tiên tôn Minh Tiêu bày trận pháp, nhóm ma vật cấp thấp không đột phá được ra thì viện tử của những đệ tử khác không ngừng vang lên tiếng la hét.
Đệ tử có tu vi thấp lập tức hóa thành ma khí.
Tu vi cao hơn một chút, trong lúc chiến đấu dần bị tẩu hỏa nhập ma mà trở thành ma khí.
Trận thế dần mở rộng như bệnh dịch ở nhân gian.
Trong sơn cốc cạnh tông Lăng Tiêu có một tông nhỏ, tên tông Thanh Nhan, là tông môn chỉ nhận đệ tử nữ, bị tông Lăng Tiêu áp chế đã lâu, không chiếm được linh mạch tốt nên người trong tông khá thưa thớt.
Nghe nói nữ sư tổ của tông Thanh Nhan đã trải qua năm lần tình kiếp, đối tượng sau lợi hại hơn đối tượng trước.
Nàng ấy thấy không ổn nên đã triệu hoán cho các môn phái lớn gia nhập hỗn chiến.
Chắc nàng ấy cũng không ngờ hành động này của mình đã vô tình biến tiêu diệt một tông môn thành dọn sạch toàn bộ Tiên giới.
Đạo tâm bất ổn, toàn bộ bị ma khí ăn mòn.
Trong này có bao nhiêu người ủng hộ thứ gọi là “người bất tài là người vô dụng”?
Không biết lúc hóa thành ma khí vô dụng, họ sẽ có cảm giác như thế nào đây?
Tứ đại môn phái nhanh chóng mang môn phái phụ thuộc đến giao chiến với Ma giới.
Mấy tông môn phụ thuộc lập tức bị hủy diệt.
Không riêng dọn sạch Tiên giới mà cũng đúng lúc chỉnh đốn lại Ma giới.
Sau đó Thiên Đạo ra lệnh một tiếng, tất cả dư nghiệt của Ma giới, ở trước mặt mọi người…
Nhảy xuống Tru Tiên Đài của tông Lăng Tiêu, quay về Ma giới!
Mấy người không khỏi nhìn nhau.
Trưởng lão của các tông môn lớn lập tức chĩa kiếm về phía tông Lăng Tiêu.
Mọi người ồn ào muốn một lời giải thích.
Nữ sư tổ của tông Thanh Nhan áo đỏ tóc đen, nhuyễn kiếm cầm trong tay như con rắn uốn lượn, nàng ấy lập tức kéo một nữ tử từ trong Lăng Tiêu Các ra.
Là Diêu Hoa vô cùng nhếch nhác.
Những đệ tử phổ thông khác bỏ mạng trong biển ma.
Đệ tử thân truyền như nàng ta lại vẫn còn lành lặn.
Bộ y phục trắng tinh rách nát bẩn thỉu.
Diêu Hoa đáng thương kêu lên: “A, sư tôn, ta đau!”
6.
Lúc linh hồn ta khôi phục ký ức, cảnh tượng ta nhìn thấy chính là như vậy.
Dáng vẻ chật vật này của Diêu Hoa khiến ta nhớ lại những chuyện không mấy tốt đẹp ngày trước.
Nàng ta càng đáng thương càng nhếch nhác bao nhiêu thì người bên cạnh lại càng gặp nạn bấy nhiêu.
Nhưng lúc này sư tôn Minh Tiêu không che chở nàng ta như trước.
Đôi mắt đẹp của sư tổ tông Thanh Nhan đẹp hơn Diêu Hoa chuyển quanh một vòng, giọng nói quyến rũ được linh lực mạnh mẽ truyền đi bốn phía:
“Xem ra vị này chính là Tiểu Đát Kỷ của tông Lăng Tiêu rồi.”
“Nghe nói ngươi nhảy Tru Tiên Đài ba lần mới trở thành thê tử của người ta.”
“Lần này Ma giới xuất hiện từ Tru Tiên Đài của tông Lăng Tiêu, Tiểu Đát Kỷ, ngươi có gì muốn giải thích không?”
Diêu Hoa lập tức hoảng hốt.
“Ngươi đừng có ngậm máu phun người!”
Nàng ta lập tức đẩy hết trách nhiệm lên người đã chết là ta!
“Tông môn có người chuyên trông coi Tru Tiên Đài, là tiện nhân kia không trông coi Tru Tiên Đài cẩn thận! Chúng ta đã dùng cực hình với nàng ta rồi!”
Nói rồi Diêu Hoa xoa ngực, chột dạ nhìn sang hướng khác:
“Nếu không… thì để tiên tôn đẩy nàng ta vào kiếp súc sinh, vĩnh viễn không được siêu sinh đi?”
Giây phút này ta cũng không biết nên miêu tả tâm trạng của mình như thế nào nữa.
Ta nhìn tiên tôn Minh Tiêu, hắn ta cũng không phủ nhận.
Đây chính là tông môn ta tín nhiệm, là nhân loại ta tin tưởng.
Thương Hải cũng nghĩ như vậy.
Một giây sau, mười tám cột sáng đồng thời đánh xuống!
Núi sụp, mặt đất nứt ra, toàn bộ tông môn đều rung chuyển không ngừng.
Linh mạch lớn nhất tông Lăng Tiêu chỉnh lại dòng chảy, tất cả đều chảy về phía tông Thanh Nhan trong sơn cốc!
Linh thạch nhận thiên mệnh đột nhiên xuất hiện một dòng chữ màu vàng:
“Người bất tài vô dụng, tuyệt đối không phải Thiên Đạo!”
“Nhưng vì sao lại phải hy sinh vì tông môn?”
Linh thạch đã nhiều năm không có động tĩnh, mọi người nhìn hàng chữ trên đó không khỏi hoảng hốt.
Những tông môn khác lập tức cãi nhau ầm ĩ:
“Nữ tu sĩ hại người, các ngươi nên giống tông chúng ta, chỉ nhận nam tu sĩ!”
“Tông Lăng Tiêu vô dụng, ta đề nghị nên tiêu diệt tông Lăng Tiêu!”
“Nữ nhân này là tai họa, đáng chém!”
“Hừ, theo ta thấy thì tiên tôn Minh Tiêu mới là lý do dẫn đến chuyện này!”
“Nữ tu sĩ thì làm sao, nữ tu sĩ ăn mất cơm nhà ngươi à? Đống nam nhân thối các ngươi mới là đồ dối trá!”
“Đủ rồi!”
Gió lạnh thấu xương đột nhiên nổi lên.
Ngoài mấy chưởng môn, tất cả mọi người đều bị Minh Tiêu áp chế không phát ra được tiếng.
Bao gồm cả Diêu Hoa.
Nàng ta thậm chí còn quỳ rạp xuống đất.
Nàng ta ngẩng đầu, nước mắt rơi như mưa:
“Ngươi vì mấy lời nói không có căn cứ của nữ nhân này mà từ bỏ ta sao?”
Tiên tôn không có cảm xúc gì khác, hắn ta đưa tay ra.
Hắn ta tự tay phong bế tất cả linh lực của Diêu Hoa!
Hắn ta nói: “Ngươi cũng nên hiểu chuyện một chút.”
“Ngoan, hạ phàm mài giũa mười năm rồi bản tôn sẽ đến đón ngươi.”
“Tất cả đều là do ngươi sai, bồi tội cho các tông môn xong bản tôn vẫn sẽ thú ngươi.”
Diêu Hoa cắn môi, mắt nhìn tiên tôn không chớp.
Cuối cùng tiên tôn cũng không còn kiên nhẫn.
Hắn ta vung tay: “Đệ tử Diêu Hoa, tự ý nhảy xuống Tru Tiên Đài khiến Ma giới ảnh hưởng, phạt mười năm rèn luyện, nhận năm mươi roi!”
Một giây sau, nữ sư tôn tông Thanh Nhan cầm nhuyễn kiếm đi về phía trước: “Nam nhân các ngươi đều không biết thương hoa tiếc ngọc, để bản tôn hành hình đi!”
7.
Lời nàng ấy vừa dứt, Diêu Hoa đã ngã xuống đất, sắc mặt xám như tro.
Mà Minh Tiêu cũng muốn động thủ để bảo vệ Diêu Hoa.
Đúng là tình yêu làm rung động lòng người.
Tứ đại chưởng môn nhanh chóng khống chế Minh Tiêu.
Chưởng môn tông Đạo Chân cảnh cáo hắn ta: “Nếu muốn tông Lăng Tiêu ngày hôm nay bị hủy trong tay ngươi thì cứ việc ra tay.”
Xem ra cũng không quá động lòng người.
Một giây sau, tiên tôn Minh Tiêu lập tức rời đi.
Nữ sư tổ tông Thanh Nhan nở nụ cười rực rỡ: “Đừng lo, ta rất nhanh.”
Nhuyễn kiếm như cánh bướm làm nổi bật bầu trời đỏ rực.
Y phục trắng tinh của Diêu Hoa nhanh chóng bị máu tươi thấm ướt.
Ta nhìn khuôn mặt thống khổ của nàng ta, hai mắt từ từ nhắm lại, nhớ đến khuôn mặt lạnh nhạt của tất cả mọi người trước nơi trừng phạt ngày đó.
Mười năm, năm mươi roi.
Đã có người nắm cổ tay mà thở dài.
Nhưng ta thì sao?
Ta bị tổn hại bản thể tu luyện ngàn năm, nếu không phải Thiên Đạo giúp đỡ thì ngay cả một tia hồn phách để tồn tại trong thế giới này ta cũng không còn!
Cho nên sau khi Diêu Hoa bị giáng xuống hạ giới, Thương Hải đã tặng cho nàng ta một món quà.
Tiểu sư muội bị đuổi ra khỏi tiên môn, bị giới tu tiên phong sát chỉ có thể làm người phàm vì một lần nhảy Tru Tiên Đài của nàng ta.
Thương Hải lợi dụng quyền lực của Thiên Đạo mà sắp xếp hai kỳ ngộ cho tiểu sư muội.
Cái thứ nhất, khiến nàng ấy trở nên giàu có, mua chuộc quan lại để phát triển thế lực của mình, trở thành nhân vật không thể xem thường ở kinh thành dưới nhân gian.
Kỳ ngộ thứ hai là để tiểu sư muội nhặt được Diêu Hoa nghèo túng.