Tôi nói thế lúc nào

Tôi nói thế lúc nào

Tác Giả:

Đang cập nhật

Trạng Thái:

Hoàn thành

Lượt Xem:

145

ĐOẢN VĂN, tổng tài, truyenAInt.com

Tôi nói thế lúc nào

Đánh giá: 10/10 từ 1210 lượt

GIỚI THIỆU

Sau khi Giang Thành bị tôi từ chối lời tỏ tình, đêm hôm hắn uống rượu đã đời rồi mạnh mẽ lên án tôi:



“An An, rõ ràng trước kia chị nói, dù trên đời này không ai muốn tôi, chị vẫn muốn tôi. Sao giờ chị đã không muốn tôi nữa rồi?”



Tôi: “?”



Tôi nói vậy hồi nào?



Cậu đừng có cậy mình ngon giai rồi bêu rếu tôi thành kiểu phụ nữ cặn bã.



Tội này tôi không nhận!



1.



Lần đầu tiên tôi gặp Giang Thành là ở Lhasa.



Đêm khuya, tại quảng trường trước Cung điện Potala. Số hắn khá đen, về đêm xung quanh không có mấy người. Điện thoại và ví tiền của hắn đều bị trộm mất, đành mượn tiền tôi đón xe về khách sạn. Tôi đưa một trăm đô, hắn xin WeChat của tôi.



Hôm sau, hắn thêm WeChat của tôi, bắn tiền trả lại cho tôi.



Hắn hỏi: “Chị không sợ tôi quỵt à?”



Tôi nói: “Thật ra tôi vốn không hi vọng sẽ lấy lại được số tiền này lúc đưa cho cậu.”



Hắn muốn mời tôi bữa cơm nhưng tôi từ chối.



Chuyện đã cách đây ba năm, khi tôi từng sống ở Lhasa và kiếm sống bằng việc viết mấy cái truyện “cay đắng”.



Nỗi lo lớn nhất thường là hôm nay mình nấu cơm sượng hay khét. Mỗi lần tôi nấu cơm sượng hay khét, tôi sẽ đến quảng trường trước Cung điện Potala ngồi ngây người một hồi.



Mỗi lần ngồi sẽ ngồi hẳn mấy tiếng. Nếu không hôm đó Giang Thành cũng không gặp tôi. Khi đó tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại hắn.



Mỗi độ thu và hè, hàng trăm hàng nghìn khách du lịch như Giang Thành đến Lhasa du lịch. Một trăm đô đó không đáng để tôi nhớ đến hắn.



Hắn bị tôi bỏ xó trong friend list, cũng có khi hắn sẽ gửi tin nhắn cho tôi. Nhưng cơ bản thì tôi lười phản ứng với hắn.



Thỉnh thoảng khi lướt vòng bạn bè, tôi có thể bắt gặp hắn đăng bài trên đó. Nhưng thậm chí tôi còn lười bấm thích một cái.



Chỉ vậy thôi.



 



-----



Nguồn: zhihu



Raw: Thanh Tiếu Quân



Editor: Yên



Beta: Nhân Trí

 Bình Luận